Ba yên tâm con sẽ thôi không khóc!

Ba yên tâm con sẽ thôi không khóc!

Kính gửi Ba thân yêu!

Hôm nay con lại viết cho ba. Không hiểu sao, con vẫn luôn tin rằng ở nơi xa xôi ấy Ba sẽ nghe được những lời con muốn nói…

nhớ người thân

Ảnh: Pinterest

Thời gian trôi đi thật nhanh phải không Ba? Mới đó mà đã năm năm trôi qua rồi, thế giới cũng đã có thêm cả triệu người mới ra đời cũng như xã hội vẫn không ngừng đổi mới..

Vậy mà.. Ba biết không? Có những điều kỳ lạ lắm mà con chẳng thể lý giải nổi.

Con vẫn nhớ như in cái ngày con òa khóc nức nở trong buổi tối âm u định mệnh khi con nghe tin Ba không còn. Đêm đó, với con quả thực rất lạnh… Lạnh kỳ lạ… Con có nghe ở đâu đó nói rằng: “Khi ai đó nhắm mắt xuôi tay mà người thân của mình không ở bên thì linh hồn của người đã khuất có thể sẽ đến bên người thân đó” Và thẳm sâu trong trái tim con – Đến giờ này – vẫn luôn tin là Ba đã tới thăm con.

Trước nơi Ba yên nghỉ, Con đã tự hứa với Ba là con sẽ mạnh mẽ để thay Ba chăm lo cho những người ở lại..

Nhưng.. Mỗi khi nhớ về Ba….

Nước mắt con vẫn không ngừng rơi như cái ngày con lên xe quay trở về đưa tiễn Ba và cũng chẳng chịu chảy vào trong mỗi khi con nhìn thấy Nội. Ba biết mà… Vì Ba quá giống Nội, giống đến nhói lòng con..

Trái tim con vẫn không ngừng đau đớn và hối hận vì đã không thể nói cho Ba nghe ba tiếng: “Con yêu Ba”.. Con yêu Ba… Con muốn hét lên hàng ngàn lần điều này nhưng tất cả đã muộn rồi phải không Ba? Muộn rồi cho đứa con gái bướng bỉnh của Ba..Muộn rồi cho những yêu thương kìm nén chẳng thể thốt lên lời.. Muộn rồi.. Muộn rồi ư?

Con đem những tâm tư gửi vào những bài thơ và mỗi lần nhớ Ba con lại lôi ra đọc. Mỗi lần đọc là một lần con khóc..

Con yêu ba hơn mọi thứ trên đời

Ân hận lắm khi con chưa nói được

Lời yêu thương giờ lại như vết xước

Cào xé tận trong tim khi con mất ba rồi.

Con xin lỗi! Là con sai…Là con không tốt..

Nhưng Ba ơi! Con chỉ muốn là một con nhóc được nũng nịu bên Ba như những ngày nào..

Con thật sự chán ghét cái cuộc sống ồn ào mà hàng triệu triệu con người đang nháo nhào huyên náo.

Con đang rất mệt mỏi với những nỗi lo cơm áo và những lần bị những gáo nước lạnh liên tục dội lên người..

Con đã bị đánh đến tả tơi nhưng vẫn phải tơi bời chiến đấu..

Thật sự là rất đau! Và con rất cần… rất cần một chỗ tựa đầu để con chẳng phải mãi ôm những nỗi niềm cần phải giấu..

Con thèm có Ba! Thèm nói chuyện với Ba và thèm được ngẩng cao đầu tự hào vì con có một gia đình đầy đủ..

Nhưng… Chỉ tìm thấy trong giấc ngủ phải không Ba?

Sài Gòn mùa này đang mưa Ba ạ! Cái không khí se se lạnh làm con nhớ đến mùa thu bình yên nơi con sinh ra và lớn lên.. Ừ thì Có rất nhiều thứ con đã quên nhưng hình ảnh Ba và nỗi đau năm nào vẫn làm con không sao bình yên được.

Con thương lắm mùa này chắc nơi Ba nằm lại ngập nước..

Lạnh thế này Ba có chịu được không?

Rất nhiều người và cả con nữa chẳng dám tin vào hai chữ thành công nhưng vì có Ba ở trong lòng nên con sẽ tự nhủ phải không ngừng cố gắng.

Cho dù hiện tại của con đang có nhiều vị đắng nhưng con vẫn tin sẽ nhìn thấy ánh sáng ở cuối đường hầm.

Có thể là con hâm… Nhưng chắc chắc Ba sẽ âm thầm giúp con Ba nhỉ?

Và Ba yên tâm con sẽ thôi không khóc..

Hay nói đúng hơn..

Những giọt nước mắt

Con sẽ để dành cho lúc trở về.

Khi con đến bên và kể cho Ba nghe

Những thành công

Con đã vì Ba mà chiến thắng…

(Sài Gòn, bên ly cafe đắng vào một ngày đầy nắng)

Tác giả: lucy86

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN