Cái đài cát-xét – Câu chuyện cảm động về người cha

Cái đài cát-xét – Câu chuyện cảm động về người cha

Bạn tôi ơi, cha của bạn là người như thế nào? Là ông bố nghiêm khắc, khô khan nhưng ấm áp, hay là người luôn vui vẻ chan hoà yêu thương? Bạn có bao giờ oán trách những lần bị mắng bị đòn? Bạn có bao giờ vì những phút nông nổi mà làm bố mẹ phải buồn lòng? Bạn có nghĩ tới không, bố mẹ bạn đã vui thế nào khi đón bạn chào đời, đã chăm lo cho bạn những ngày bạn bé bỏng, khi bạn ốm đau, khi bạn tổn thương, mà cả đêm không ngủ. Dù giàu có hay nghèo khốn, họ vẫn luôn cho bạn những điều tốt nhất có thể…

tình cha

Cha mẹ tôi cũng như vậy. Họ yêu thương tôi vô cùng. Tôi vẫn nhớ lúc 10 tuổi, tôi ốm nặng, phải nằm viện một thời gian dài, đột nhiên thấy thèm ăn kem. Thời ấy, cả huyện chỉ có một nhà bán kem, nhưng nơi đó cách bệnh viên tôi chữa trị cả hai chục cây số. Cha tôi mượn một chiếc xe đạp cũ, đi đi lại lại chắc mất gần nửa ngày trời, lúc trở về tôi thấy ông vừa cười vừa thở dốc, mồ hôi như tắm. Vừa vào tới cửa, việc đầu tiên ông làm đó là vội đưa cho tôi cái túi đựng kem. Tôi mở ra, ngạc nhiên nhìn nửa cây kem đang tan dở. Tôi chưa kịp nói gì thì đã nghe tiếng cha cảm thán: “Sao lại thế này được nhỉ, lúc mang về cha đã bọc kỹ lắm rồi mà!”

Hai năm sau đó, tôi đạt giải nhất cuộc thi văn toàn tỉnh và trở thành người đầu tiên ở thị trấn được giải thưởng cao. Tôi được nhà trường trao học bổng khiến cha mẹ rất tự hào. Ngày tôi nhận học bổng, cha rất vui đặc biệt chuẩn bị một bộ đồ rất đẹp, là lượt phẳng phiu để đi cùng con gái. Ai dè, vừa ra đến cửa thì nghe thấy tôi nói: “Cha ơi, thôi cha cứ ở nhà đi, có mẹ đi cùng con là được rồi.” Lúc đó tôi lại vô tâm không để ý, hẳn là cha đã sững sờ và tủi thân lắm.

Lúc đó, cha thoáng lưỡng lự, rồi nói với tôi: “Ừ, cha không đi nữa vậy.” Thấy cha quay trở lại phòng, tôi vẫn vô tư, vui vẻ cười nói cùng mẹ đi tới trường.

Khi lễ trao học bổng kết thúc, có bạn học nói với tôi rằng: “ Này! Bạn ở trên bục giảng nhận học bổng trông thật oai phong, rất nhiều phụ huynh và học sinh đều nhìn mẹ con bạn với ánh mắt ngưỡng mộ đấy. Nhưng… không hiểu sao cha bạn lại đứng ở dưới gốc cây to đằng kia mà không vào. Tớ thấy ông cứ đứng đó chăm chú xem chẳng rời mắt.” Lúc đó tôi sững sờ, trái tim tôi dường như cũng thắt lại…

Khi tôi 18, mới đỗ đại học và ở ký túc xá cùng với 4 người bạn học. Mỗi người họ đều có một cái đài cát-xét để giải trí và học tiếng Anh khiến tôi rất ghen tị. Vì một chút bốc đồng tuổi trẻ, cảm thấy mình cần có lòng tự trọng, tôi đạp xe 60 cây số về nhà, vừa nức nở vừa nói: “Con chỉ muốn có 1 cái máy cát-xét thôi cha!”. Nghe tôi nói xong, cha chỉ thở dài, mẹ thì cúi mặt nghẹn ngào không nói gì. Tôi biết thân biết phận, lẳng lặng trở lại trường.

Một thời gian sau, cha đến trường thăm tôi. Tôi gặp ông chỗ gốc cây cổ thụ dưới sân trường. Cha nói: “Con à, đừng bao giờ tranh hơn thua với người khác. Làm người phải có chí khí. Con hãy nhớ kỹ, một đứa trẻ không uống sữa cũng vẫn có thể khôn lớn.” Tôi đang suy nghĩ về những gì cha nói thì ông đã nhét thứ gì đó vào tay tôi tự bao giờ. Nhìn xuống vật đang nắm trong tay, tôi nhận ra đó là đài cát-xét mà tôi ao ước. Mãi về sau tôi mới biết, cha đã bán máu để có tiền mua đài cho tôi.

quên, hôn nhân

Minh họa: Blog radio

Từ ngày đó, tôi chẳng thể nào quên lời cha dạy: “Đứa trẻ không uống sữa cũng có thể khôn lớn”. Trong suốt những năm tháng sau này, câu nói ấy đã luôn nhắc nhở tôi nhìn lại chính mình và cố gắng sống thật bản lĩnh.

Cha tôi thọ chưa tới 60 tuổi đã mắc bệnh qua đời. Lúc lâm chung, ông nắm tay tôi mãi không rời, bàn tay gầy guộc chẳng còn mấy sức lực nhưng cứ như đang nắm chặt trái tim tôi.

Đúng vậy. Cha chẳng thể mãi ở bên cạnh và dõi theo tôi mỗi bước đường đời. Nhưng cái nắm tay ấy đã nói cho tôi biết, tôi là người sẽ tiếp tục cuộc đời của cha, sống thay cha, đi thay cha, và hoàn thành những ước mơ chung hai cha con hằng ấp ủ…

Cha từng nói với tôi: “Con à, cha luôn ủng hộ con. Dù cuộc sống có những lúc khó khăn, nhưng con luôn có cha ở đây, đừng sợ!”

Trên cuộc đời này, chỉ có cha là người đàn ông duy nhất, chăm lo và yêu thương tôi toàn tâm toàn ý. Dù cho tôi có làm tổn thương cha, dù tôi có làm cha buồn lòng… thì cha vẫn dành những điều tốt đẹp nhất cho tôi.

Minh Xuân/DKN

Xem thêm: 

Sources:

Tags:

BÀI LIÊN QUAN