Câu chuyện về tài dự ngôn của đức Khổng Tử

Câu chuyện về tài dự ngôn của đức Khổng Tử

Nhắc đến dự ngôn, hẳn người ta sẽ nghĩ ngay đến những nhân vật như Gia Cát Lượng [1], Viên Thiên Chính, Lý Thuần Phong, hầu như chưa có ai nghĩ rằng đức Khổng Tử cũng có những dự ngôn, đã vậy dự ngôn của ngài lại vô cùng chuẩn xác, năng lực không hề kém cạnh Lưu Bá Ôn.

Khổng Tử

Khổng Tử. Ảnh: DKN.TV

Năm Vĩnh Bình thời nhà Hán, có người ở quận Hội Kê tên Chung Ly Ý, tự là Tử A, làm đến chức thừa tướng nước Lỗ (là quê nhà của đức Khổng Tử). Ông này sau khi nhậm chức, tự bỏ ra 13.000 quan tiền cho Khổng Tố, để tu sửa chiếc xe của đức Khổng Tử; ông lại tự mình đi đến miếu Khổng, lau chùi bàn ghế, chiếu ngồi, đao, kiếm, giày. Lúc bấy giờ có một nam thanh niên tên là Trương Bá, trong lúc nhổ cỏ đã đào được bảy khối ngọc bích. Trương Bá giấu riêng cho mình một khối, còn sáu khối kia nộp cho Chung Ly Ý.

Căn nhà mà đức Khổng Tử dạy học có một chiếc giường, nơi đầu giường có treo một cái vại, một hôm Chung Ly Ý gọi Khổng Tố đến và hỏi: “Cái vại này là gì vậy?” Khổng Tố đáp: “Đây là cái vại của đức Khổng Phu Tử, bên trong có sách, đến giờ vẫn chưa ai dám mở ra.” Chung Ly Ý nói: “Đức Khổng Phu Tử là bậc thánh nhân. Ngài treo cái vại ở đó chắc là chờ người hiền lương đời sau đến xem”.

Kế đó ông mở cái vại ra, bên trong có một cuốn sách lụa, trên đó có viết: “Người đời sau nghiên cứu trước tác của ta, thì có Đổng Trọng Thư. Giữ gìn xe cộ của ta, lau chùi giày của ta, mở cuộn sách này của ta là Chung Ly Ý đất Hội Kê. Ngọc bích có bảy khối, Trương Bá giấu riêng một khối”.

Chung Ly Ý gọi Trương Bá đến, trách mắng rằng: “Có bảy khối ngọc bích, sao ngươi dám giấu đi một khối?” Trương Bá dập đầu xin tha, liền đem nộp khối ngọc còn lại (Theo “Sưu thần ký”).

Tương truyền đức Khổng Tử từng bái Lão Tử làm thầy, lại từng chuyên tâm nghiên cứu kinh Dịch. Cho nên đối với ngài mà nói, dự ngôn không phải là việc to tát gì lắm. Cũng có thể việc này đối với ngài quá đơn giản, nên không có lưu truyền lại nhiều chăng?

Chú thích:

[1] Xưa nay Việt Nam chúng ta cứ quen gọi là Gia Cát Lượng, thực ra đấy là một lối gọi sai tạo thành thói quen cho đến bây giờ. Các học giả Hán học ở Việt Nam như Trần Văn Chánh đã xác nhận rằng Chư Cát Lượng mới là đúng.

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN