Chênh chao tình đầu, câu chuyện về tình yêu trong sáng và đẹp đẽ

Chênh chao tình đầu, câu chuyện về tình yêu trong sáng và đẹp đẽ

Anh gặp em thật tình cờ như bao cuộc gặp gỡ khác trên đời. Để rồi sau đó anh nhận ra giữa anh và em có quá nhiều điểm chung nên không thể không đến với nhau…

mối tình đầu

Một cảnh trong bộ phim “Forrest Gump”. (Ảnh: Etsy)

Em và anh đều sinh ra ở Tuy Hòa, một vùng đất đầy nắng và gió của miền Trung. Nơi đối mặt với bao khắc nghiệt của thời tiết đã hun đúc nên những con người chịu thương chịu khó, giàu ý chí và nghị lực vươn lên. Cùng là sinh viên nghèo, xa nhà, gặp nhau giữa thành phố Sài Gòn, anh và em có quá nhiều điều đồng cảm để chia sẻ cho nhau. Nhiều lúc nhớ lại anh vẫn thường tự hào về một tình yêu tuyệt đẹp, có một không hai của tụi mình. T. có còn nhớ những buổi chiều vội vã đi làm thêm, hai đứa đã chia nhau gói mì ăn trong tiếng cười lý lắc. Hay những lúc cả hai cùng đèo nhau trên chiếc xe đạp cổ tích ra tận ngoại ô ngắm hoàng hôn. Quên tất cả những mệt nhọc, khó khăn trên đời, hai đứa rỉ rả, véo nhau trong suốt chặng đường. Có thể anh ăn nói không có duyên nhưng anh luôn biết cách chăm sóc tình yêu của mình. Bao giờ đi làm về anh cũng tặng em một đóa hoa tươi thắm cùng lời chúc bé yêu chóng lớn, em mỉm cười trong ánh mắt hạnh phúc, bình yên.

Trong dằng dặc của những lãng quên và lãng quên em có còn nhớ những đêm trăng đẹp lung linh của chúng mình. Sài Gòn đêm trăng. Hai đứa cầm tay nhau đi chân trần trên cỏ. Thảm cỏ xanh ướt đẫm sương đêm đã trở thành nhân chứng cho một tình yêu. Trải lòng ra cùng đất trời cây cỏ, anh dạo đàn cho em làm ca sĩ. Đêm trăng ấy tiếng hát em quyện chặt cùng tiếng đàn anh là thế mà sao ta mãi để lỡ nhịp trong nhau.

Lỗi tại anh hay lỗi tại em mà chúng mình vĩnh viễn xa nhau. “Không phải thời Rômêô và Juliet nên không đứa nào dám chết vì tình yêu” (Nguyễn Phan Hách). Mối tình đầu của tụi mình chỉ dừng lại chừng đó, nhưng thật trong sáng và đẹp đẽ. T. hãy tin rằng anh đã từng thành thật, vì nếu không như vậy thì bây giờ anh chẳng nhớ em!

Giờ đây anh và em ở hai đầu nỗi nhớ, mỗi khi nghĩ về em một thời sinh viên lại làm anh nhói đau. Anh ước ao một lần được gặp lại em nói cho em biết nỗi lòng mà anh chôn giấu một thời…

Anh viết những dòng này nếu em đọc được, mong rằng trong cuộc đời đừng bao giờ anh và em một lần nữa phải nói câu: Muộn quá rồi!

Tác giả: Cú Đỉn

Xem thêm:

Sources:

Tags:

BÀI LIÊN QUAN