Chùm thơ tình viết về mùa thu hay và dạt dào cảm xúc

Chùm thơ tình viết về mùa thu hay và dạt dào cảm xúc

Mùa thu có thể coi là mùa của thi ca, là mùa con người dễ rung cảm trước một chiếc lá vàng rơi hay bâng khuâng trước tiết trời se lạnh. Vì thế, mùa thu thường hay đem đến những cảm xúc buồn. Nhưng nỗi buồn ấy không bi thương, nặng nề, mà nhẹ nhàng, sâu lắng. Mời quý độc giả cùng thưởng thức chùm thơ tình viết về mùa thu hay và dạt dào cảm xúc.

Thơ tình mùa thu

Ảnh minh họa: Pixabay.com

Em ra đi…

Người đến và đi như cơn gió
Không có một lí do
Không có một lời giải thích.
Không có một lời tạm biệt
Ngay cả một biểu hiện của nỗi buồn cũng không.

Em ra đi…

Như một cơn gió thu
Như một giấc mộng đẹp
Như một tình yêu buồn!

Lang Thang

Xa lắm em ơi… màn sương đêm!

Con đường anh đi mang mùa thu
Lòng anh không hiểu bao nỗi niềm
Không người tâm sự anh lặng lẽ
Bao tiếng cười dịu anh không quen

Con đường anh đi thật lặng im
Thấp thoáng nghe tim nói điều gì
Như câu ca dao ngày xưa ấy
Như nỗi buồn vương nhẹ trong tim

Con đường anh đi không biết tên
Xa lắm em ơi … màn sương đêm
Trăng non thấp thoáng như giấc mộng
Tiếng suối nơi đâu chảy êm đềm

Lang Thang

Con đường anh đi

Thu sang mây vắng xanh lộng trời
Đôi chim trời trắng đang đùa vui
Xa xăm đồng lúa mơ sương khói…
Hơi thở mùa thu dịu dịu người

Anh không hiểu nữa tâm hồn anh
Người đi như mộng mơ chẳng thành
Bàn tay nhòe quá… chào anh đó?
Li biệt tình anh hay gửi trọn tình anh?

Thời gian trôi…

Anh vẫn đi tìm nửa giấc mơ
Hòa trong sương cũ chẳng bến bờ
Nhìn lên ánh trăng như lan tỏa
Nhớ về đôi mắt trăng lạc mơ

Lang Thang

Ta đi trong mơ…

Ta đang đi trong mơ
Ta thấy một con đường trắng sương khói
Ta thấy bóng dáng những người thân của ta
Họ nhìn ta mỉm cười
… mơ hồ, xa xôi
… như một làn gió…

Ta đang mơ…
… về một mối tình đầu thánh thiện
Người yêu ta cười xa xăm
Trong một mùa thu nắng vàng rực rỡ
…. và xa xôi…

Ta đang mơ…
Về ước mơ ngày xưa của ta
Cuộc đời, khi ấy ta nghĩ là một dòng sông êm đềm
Ta là cậu bé, còn em là cô bé
Cùng nhau hái hoa, cùng nhau nô đùa

Ta đang mơ…
Về một bài thơ ngày xưa của ta…

Lang Thang

Gửi lại thu một chút yêu cho em

Em cô đơn,
Mà mùa thu quá rộng.
Chạm vào đâu cũng là khoảng trống,
Người ơi!…

Gửi vào thu một chút yêu cho em
Một ánh mắt gần, một nụ cười quen
Một nồng nàn hơi thở,
Một cái chạm mong manh mà ngân lên lan toả,
Như trời chiều run rẩy
Chỉ bởi một cánh chim…

Thu qua đi,
Khoảng cách mùa thu đã quá rộng.
Chạm vào đâu cũng là khoảng trống,
Người ơi!…

Bùi Thanh Huyền

Mùa thu chao nghiêng

Nếu lá buồn xao xác bởi thu qua
Xin để thu trở về ngày tháng cũ
Để lá xanh lại bên cành nhung nhớ
Thu tím rồi… chỉ mong nắng vàng thêm…

Con đường xưa lối mòn cũ thân quen
Hoa sữa rụng ngập tràn đêm thu cuối
Nụ cười em phút giây đầu bối rối
Khiến mùa thu lơ đễnh cũng chao nghiêng

Hãy trở về năm tháng cũ thiêng liêng
Nghe thu đến lá vàng rơi xào xạc
Mưa từng chiều đọng trên miền cỏ nhạt
Tiếng tơ lòng… Khẽ đếm nhịp thời gian…

Ai từng ru hồn mình trong ký ức miên man
Một thủa ngác ngơ đong chiều trong đáy mắt
Ai nhặt lại những tháng ngày đã mất
Gom yêu thương từ ký ức xa xôi…

Lá sẽ buồn… Sẽ nức nở… Thu ơi!
Nên đừng về nghe thu
Để chiều ngưng sắc tím
Hãy ở lại bên em…Cho giấc mơ ngủ lịm

Cho lá chẳng xa cành…
Cho chiều nhạt màu thu…

Hoa Cỏ May

Nhớ về thu ấy

Nhớ thu xưa gửi theo gió thầm thì
Rót vào nắng cho thêm vàng rực rỡ
Cúc ngập ngừng, thẹn thò hé nở
Hòa cùng theo mây gió vấn vương.

Cúc rạng ngời trên gương mặt người thương
Bao năm tháng cúc vẫn vàng nỗi nhớ
Hương cúc thơm trong từng hơi thở
Ngấm sâu vào sâu thẳm trái tim anh.

Có phải thu đã qua đi rất nhanh
Để cúc vàng cũng chẳng còn níu kéo
Cúc tàn như tim anh khô héo
Nắng nhạt dần xa mỗi bước em đi

Trải bao thu, nay qua tuổi xuân thì
Sao nắng thu vẫn lung linh đến vậy
Vẫn rộn ràng khi nhớ về thu ấy
Cả thu vàng chẳng níu bước em xa.

Dẫu vẫn biết thu xưa đã xa
Nhưng nào biết người xưa lạc lối
Đã một lần yêu và xa rất vội
Nay gửi thu vàng rắc nắng lối em đi.

Bình An

Lối cũ em về nay đã thu

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay

Xuân Quỳnh

Chạy dọc mùa thu đi tìm anh

Em chạy dọc Mùa thu tìm anh
Chạy tức tưởi, chạy âm thầm, trong lá rụng,
Cả yêu thương, cả tủi hờn, căm giận
Em ùa vào, em trút xuống Mùa thu.

Em đã yêu, đã chờ đợi, ngẩn ngơ,
Đã một thời Mùa thu là hạnh phúc.
Để bây giờ,
Trước khổ đau em không còn biết khóc
Những kiếm tìm rơi dọc Mùa thu…

Vịn nỗi buồn em đi,
Chiều vẽ Thu loang lổ:
Vàng và đỏ,
Tả tơi gió,
Tả tơi mây…
Ước chạm được vào bàn tay
Ấm, và tin cậy
Đặt vào đó:
Một Tin yêu,
Yếu mềm,
một Cô đơn,
Run rẩy
– Em.

Sources:

BÀI LIÊN QUAN