Huế mưa…!

Huế mưa…!

Chợt nhớ, chợt thương một mảnh đất xa xôi
Mà gần gụi trong từng hơi thở
Huế đón em bằng mưa và nỗi nhớ
Nên xa rồi vẫn ướt đẫm tâm tư

Huế mưa

Cùng anh bước đi trong một ngày mưa
Thành quách rêu phong nỗi buồn ngàn năm tuổi
Kỷ niệm dẫu xanh rêu vẫn nguyên màu nhức nhối
Chợt nhói lòng một cánh sứ trắng rơi…

Ôi, thuở vàng son đã mãi mãi xa rồi
Làm sao níu bước thời gian nghiệt ngã????
Em chợt muốn hóa thành rêu anh ạ
Dịu bớt nỗi đau đang hóa đá giữa đời…!

Tác giả (d.m.h)

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN