Những bài thơ hay về ý nghĩa các loài hoa

Những bài thơ hay về ý nghĩa các loài hoa

Hoa – sứ giả sắc đẹp của tự nhiên, hàng ngàn năm nay đã khiến không biết bao nhiêu thi nhân say đắm.

Mỗi một loài hoa lại có một vẻ đẹp khác nhau, khoe sắc và tỏa hương cho đời thêm tươi đẹp.

Chính vì thế, hoa không chỉ là một chủ đề lớn của thi ca mà còn cả các bộ môn nghệ thuật khác như hội họa, kiến trúc,…

Cảm nhận về hoa cũng thật vô cùng, vô tận, có người chỉ đơn thuần là yêu vẻ đẹp của hoa, cũng có người yêu nội hàm bên trong, một bộ phận khác thì mượn hoa để thể hiện ý nghĩa nào đó của kiếp người.

Chúng tôi xin gửi tới quý độc giả một số bài thơ hay về hoa để chúng ta có thể thấy cái hay, cái đẹp của hoa cũng như thông điệp, ý nghĩa mà tác giả muốn truyền tải trong đó:

Say sưa dưới ánh trăng ngà, nhẹ nhàng giấc ngủ sương sa canh dài.

Nàng nguyệt quế ngọt ngào thơm ngát,
Khoe mùi hương dịu mát hồn ta
Say sưa dưới ánh trăng ngà,
Nhẹ nhàng giấc ngủ sương sa canh dài.

Hồng nhung đỏ trang đài khoe sắc,
Hoa cúc vàng thắt chặt vòng tay.
Hoa ly chờ đợi bao ngày,
Cùng nàng dạ lý đêm dài kiêu sa.

ánh trăng
Say sưa dưới ánh trăng ngà. Nhẹ nhàng giấc ngủ sương sa canh dài…

Kìa vườn đẹp trăm hoa đua nở
Khoe sắc màu mang chở niềm vui
Cả đời rong ruổi ngược xuôi
Lặng nhìn hoa thắm bùi ngùi bước chân.

Hoa mỗi nét mười phân vẹn vẻ,
Tôn sắc hương khe khẽ ru đời.
Mặc cho nặng hạt mưa rơi,
Hoa bừng sức sống rạng ngời nắng mai!

ánh trăng
Hoa bừng sức sống rạng ngời nắng mai!

Kim Loan

Hoa dâu da: Quả xanh chỉ có một thời, mà sao chua suốt một đời người ăn

hoa dâu da

Bồng bềnh như những chùm mây
Mùa hoa rụng, giống mưa bay trắng trời,
Quả xanh chỉ có một thời
Mà sao chua suốt một đời người ăn.

Thu Phương

Hương sen hương của cõi lòng, hương thành kính lọc đến trong muôn đời

Thơm vàng từ nhụy thơm ra
Thơm trong vắt nước thơm qua đất bùn
Thơm xanh lên mặt lá tròn
Thơm trắng dọc ngó ngọt ngon cho đời…

Nở tươi hơn một nụ cười
Hai bàn tay mở nâng trời chạm sao
Chốn nghèo sen vẫn thanh cao
Tâm ru giấc ngủ, hạt nao lòng người…

Em như sen mọc giữa đời
Anh như mùn đất một thời ương sen
Có anh em mới là em
Mình nương vào nước mà nên vợ chồng…

Hương sen hương của cõi lòng
Hương thành kính lọc đến trong muôn đời
Thoảng hương cây nối hương trời
Nồng nàn hương của những người yêu nhau…

Nguyễn Quốc Văn

Phân vân: Đông về qua ngõ nhỏ, tiếc đóa cúc Thu vàng!

Chỉ là một chút nắng
Đọng trong chiều mênh mông
Chỉ là một chút gió
Thổi qua trưa oi nồng…

Đã qua ngày nắng Hạ
Sao còn chờ Xuân sang?
Đông về qua ngõ nhỏ
Tiếc đóa cúc Thu vàng!

Vô tình là thời gian
Vô hình là kỉ niệm
Dòng sông không lỡ hẹn
Giữa đôi bờ phân vân…

Bùi Yến

Trời sinh hoa cúc mà chi, biết bay như cánh họa mi giữa trời

Trời sinh hoa cúc mà chi
Biết bay như cánh họa mi giữa trời
Mùa đông bối rối em ơi
Chạm hương hoa tưởng như người đang yêu…

Họa mi mà đậu xuống vườn
Trắng như tiếng hót gột buồn lòng ai!
Họa mi mở mắt ban mai
Một niềm vui hóa thành hai nuôi đời!

Thu vàng hoa cúc qua rồi
Nối dài thu cánh chim trời họa mi
Tình ơi! Người biết nói gì
Lời bông hoa cúc họa mi trong lòng.

Người ơi! Thu lặn vào đông
Nhan sắc em lộ cánh đồng hoa xinh
Họa mi hoa lá rung rinh
Hình như cúc trắng vì tình đôi ta.

Tên chim gắn với tên hoa
Tên em có thể thay là tên anh
Cúc họa mi đủ trắng mình
Chúng mình nhuộm trắng cuộc tình không em?

Nguyễn Quốc Văn

Hoa Phượng: Những kỷ niệm học trò lại trở về thao thiết

Phượng cứ me non cho lòng không dịu nắng
Màu đỏ chói lên như khoe sắc mặt trời
Ôi mùa hè, mùa hè nở ai ơi!
Những kỷ niệm lại trở về thao thiết

Sân trường vắng. Nắng chang chang da diết
Bỗng dịu hiền tà áo trắng ngây thơ
Tiếng ve im. Trong khoảnh khắc đợi chờ
Hành lang lắng… Im nghe… Tiếng em thơ…
Tiếng sắc màu hoa nở.

tháng 5 hè về

Ảnh: Dkn.tv

Có bóng ai tỳ vào khung cửa sổ
Ngắm phượng hồng vươn mãi tới xanh trong
Ánh mắt ai thắp đỏ đóa hoa nồng
Sáng long lanh đón chào mùa tươi mới

Ánh mắt ai thắp đỏ đóa hoa nồng / Sáng long lanh đón chào mùa tươi mới
Ánh mắt ai thắp đỏ đóa hoa nồng / Sáng long lanh đón chào mùa tươi mới
Góc sân trường, thưa bóng người ngóng đợi
Thầy, cô, trò bịn rịn phút chia tay
Những nụ cười và ánh mắt thơ ngây
Theo tà áo xuôi dài trên đường phố.

Hình như đâu đây có tiếng ai hát khẽ
Giữa bầu trời giông bão đổ tiếng ve…

La Vinh

Cúc Họa Mi trắng riêng miền nhớ Khúc ân lành đang tấu giữa trời đông

Họa Mi rộn ràng dạo khúc mùa sang
Khúc vô thanh trắng trong da diết
Khúc ngọt ngào lung linh tịnh khiết
Toả ân lành từ sâu thẳm nguyên sơ.

Mùa bắt đầu từ chúm chím ngây thơ
Xanh mướt mắt chồi non nụ biếc
Hoa lảnh lót mở tinh khôi trắng muốt
Đem nồng nàn sưởi ấm cả trời đông.

Em dịu dàng như ngàn nắng tơ bông
Như mây trắng tụ về từ xanh ngát
Bao ân lành từ ngàn xưa trong vắt
Theo em về rực rỡ nỗi niềm riêng.

Cứ lạnh về là náo nức tên em
Là rực rỡ khắp trong vườn ngoài phố
Cúc Họa Mi trắng riêng miền nhớ
Khúc ân lành đang tấu giữa trời đông.

HT

 

Hoa gạo

Đất trời bỗng mịt mờ
Riêng nơi đây ráng đỏ
Bập bùng nơi chiều gió
Hoa gạo cháy dưới mưa

hoa gạo

Thản nhiên cùng vô tư
Gieo mình nơi núi đá
Những bông hoa gạo rơi
Tựa trái tim đang vỡ

Một ngày, hoa nhắc tôi
Cháy hết mình mới thôi
Khi hóa thành ngọn lửa
Dù trong bão cuộc đời

Thành Nghị

Đêm thức đợi hoa Quỳnh

Sáng vầng Đông khai nở,
Chói lọi những tia vàng,
Ngàn hoa reo khoe sắc,
Dương khí tràn mênh mang…

Chiều mặt trời lặng tắt,
Đêm khẽ len dịu dàng,
Mơn man gió thoa mặt,
Se sẽ trăng mịn màng…

hoa quỳnh

Những khóm nhài trắng muốt,
Thoang thoảng đẩy đưa hương,
Càng khuya càng ngào ngạt,
Văn vắt từng giọt sương…

Đêm nhẹ nhàng nương cánh,
Ngây thơ giấc thiên thần,
Quỳnh hoa e ấp nụ,
Thanh khiết hương trong ngần…

Không vì kẻ đa tình,
Không kiêu sa khoe sắc,
Quỳnh nở như vô tình,
Ở Cõi Không trầm mặc…

Vô thường những cánh thơm,
Nơi không gian thần thánh.
Sinh mệnh như khói sương,
Mà khiêm nhường kiêu hãnh…

Đêm thức đợi hoa Quỳnh,
Quên nỗi ngày hư thực
Hồn mình ơi! Tỉnh thức
Mở muôn ngàn cánh thơm …

Anh Vũ

Náo nức thắm tươi, trái cây hồn nhiên đánh rơi năm tháng

Náo nức ửng hồng,
Náo nức thắm tươi
Những trái cây ương đang hồi hộp chín
Tự đốt mình bằng mong chờ, bịn rịn
Cháy từng giây
Từng thơm ngọt
Một đời…

trái cây

Náo nức ửng hồng,
Náo nức thắm tươi
Trái cây hồn nhiên đánh rơi năm tháng
Cho một lần,
một lần thôi,
dâng hiến!
Chín tận cùng. Vĩnh viễn hư vô…

Bùi Thanh Huyền

Chiều vàng, thắm cánh phượng rơi…

phượng rơi

Tình bạn thường có những mốc son,
Là vào lúc chẵn tròn năm tháng.
Thời gian trôi, mốc son còn vương vấn,
Để lại trong ta những kỷ niệm không quên.

Ngày ra trường ta đang tuổi thần tiên
Được chắp cánh bay vào đời mơ ước
Rồi cuộc sống giữa những gì mất – được
Cùng lớn lên trong khói lửa chiến tranh
Qua gian lao ta tự khẳng định mình
Bao thử thách không sao lường hết được
Ai mà biết tương lai nào phía trước
Chỉ biết hết mình trong cuộc trường chinh…

Nhớ Côn Sơn trong một sớm an bình
Bên nhau, trọn 40 năm xa cách
Cả nước mắt, nụ cười ngày gặp mặt
Ai thành danh, ai mất, ai còn?
Về bên nhau chỉ với một tấm lòng
Bởi tình bạn của thời cùng đi học
Năm tháng qua cùng bước chân đi tiếp
45 năm ghi dấu ấn Hạ Long

Và bây giờ ta có mốc son vàng
Nửa thế kỉ đã thành dòng lịch sử
Thời gian ấy đủ cho bao chuyện kể
Bao nỗi niềm tâm sự để đời
Mà bên nhau chỉ một khắc đó thôi
Rồi sẽ lại dài dài mong đợi

Bạn mến thân ơi! cuộc đời là vậy
Hãy khắc sâu những giây phút hôm nay
50 năm rồi ta còn hẹn ngày mai
Bởi tình bạn luôn luôn là bất tận.

Hồng Phương

Phượng ơi còn thắm đỏ, góc sân trường năm xưa?

hoa phương tháng năm

Ảnh: Tinh Hoa

Phượng ơi còn thắm đỏ
Góc sân trường năm xưa?
Cái màu tha thiết ấy
Rối lòng ta đến giờ!

Giữa lá xanh phơ phất
Nụ he hé màu hoa
Tựa như là đốm lửa
Tự hồn ta lan xa…

Ve dạo nhạc vang xa
Giục một trời hoa nở
Cả một khoảng sân trường
Như trôi trong màu lửa

Bạn bè chuyền cho nhau
Những dòng lưu bút nhớ
Cái màu hoa phượng đỏ
Cháy lòng ta đến giờ!

Bùi Thị Biên Linh

Sources:

Tags:

BÀI LIÊN QUAN