Tản văn: Cây li la đầu phố

Tản văn: Cây li la đầu phố

Qua mùa thu, những chiếc lá rủ nhau về hết với cội. Cây li la ở lại đầu phố trơ trọi với những cành khẳng khiu ngắn dài. Hiu hắt suốt cả mùa đông.

cây mùa thu

Ảnh: VTV.VN

Gió khéo léo lách vờn qua tránh không làm lung lay quá mạnh những nhành cây gầy guộc sợ chúng sẽ đau đớn. Mưa khẽ khàng rơi sợ làm rạn vỡ lớp vỏ khô xác, sần sùi. Buốt giá chúm chím môi phả thoáng chút lành lạnh không muốn làm run rẩy thêm thân cành khốn khổ. Ánh nắng mặt trời mùa đông phân vân lướt nhẹ qua… Xuân sang mang theo quà tặng là những chiếc áo rực rỡ thì các loài cây khác nhanh chóng giành lấy phần của mình để hòa vào đất trời xuân muôn sắc rạng rỡ.

Nhưng li la chỉ khoanh tay đứng đằng sau lặng lẽ mỉm cười nhìn các bạn mình vội vã. Những nhánh cây khẳng khiu lặng lẽ nâu nâu vạch lên nền trời. Sắc màu quá khiêm nhường, như tiếng gọi không cất lên được. Xôn xao xuân với muôn vàn sắc hương dường như không lay động được li la đơn lẻ. Hững hờ với vạn vật trở mình ồn ã sau mùa đông .

Dường như chẳng ai để ý đến một cây nép mình đầu phố, người ta mải mê với những sắc xuân tươi vui, những hương xuân nồng say mà lướt qua hững hờ.

Sáng nay trong rạng ngời của ban mai, những lá cây xanh non hình trái tim tự bao giờ đã bắt đầu vấn vít những thân cành của li la. Những chiếc lá mềm mại như vòng tay ôm thật khẽ vừa đủ để những nhành cây biết là không còn trơ trọi, không còn cô đơn.

Người bộ hành lặng ngắm những chiếc lá xanh mướt mát và sững sờ muốn rơi nước mắt. Thì ra dưới lớp vỏ thô ráp kia, ẩn sâu trong những thân cành khô kia là những mạch nguồn âm ỉ chảy để sự sống được ấp ủ chờ một ngày những mầm non ngắt xanh bung lên làm tròn đầy một mùa xuân….

Hà Linh

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN