Tản văn: Gửi tình yêu thương đan vào sợi chỉ

Tản văn: Gửi tình yêu thương đan vào sợi chỉ

Tản văn: “Yêu thương đan vào sợi chỉ”, kể về một người mẹ thể hiện tình yêu thương gia đình thông qua sự chăm chút từng đường kim mũi chỉ khi may vá áo cho chồng con. Đồng thời cũng thể hiện ước mơ của mẹ là trở thành một thợ may, dù ước mơ ấy nhỏ bé thôi nhưng cũng không thể thành hiện thực…

Chiếc áo sơ mi của anh làm tôi nhớ tới những chiếc áo của ba – những chiếc áo được mẹ kì công mua vải, chọn lựa, rồi lại đem may. Chiếc áo của ba không phải là những chiếc áo mua vội ở đâu đó, không phải là loại tốt của một nhãn hiệu nổi tiếng… nhưng, với những chiếc áo ấy, mẹ dành bao nhiêu tình cảm của mình để làm nên. Khi mẹ thấy áo ba đã cũ hay hư hao gì đó, mẹ sẽ tự tay mình khâu lại hay đi chợ chọn vải may cho ba chiếc áo mới…

Tản văn: "Yêu thương đan vào sợi chỉ"

Ảnh minh họa: Kênh14

Ngày còn con gái, ước mơ của mẹ là trở thành một thợ may, dù ước mơ ấy nhỏ bé thôi nhưng cũng không thể thành hiện thực bởi hồi đó ông ngoại vừa mất, gia đình khó khăn, mẹ lại là con út, ước mơ thành một thợ may giỏi đành chôn giấu khi phải đi lấy chồng. Cho đến bây giờ, mỗi lần nhắc về điều đó, mẹ vẫn còn tiếc nuối lắm. Tôi biết điều đó, mỗi lần mẹ may vá những thứ đồ lặt vặt gì trong nhà cũng đều rất cẩn thận, chăm chút từng đường kim mũi chỉ, hay khi mẹ ủi đồ cho cả nhà cũng rất cẩn thận… Mẹ vẫn thường nhắc nhở tôi chăm lo cho gia đình từ những điều đơn giản như vậy.

Ba hay mặc những chiếc áo sơ mi màu trắng, dù da của ba đen và đậm màu sương gió. Có lẽ màu trắng gợi lên cái gì đó đứng đắn và nghiêm túc. Vậy nên khi tôi nhìn vào chiếc áo của anh, nhìn cái cách anh mặc áo, không phải bất cần như tính cách tự do của anh; tôi biết chiếc áo đó không phải là một chiếc áo được mua bình thường ngoài chợ mà được may cẩn thận, chắc từ mẹ anh. Nhìn vào những chiếc áo, tôi chợt nghĩ mẹ anh hay mẹ tôi đều dành rất nhiều tình cảm vào những chiếc áo ấy, đôi lúc nó không đẹp và sắc sảo như những chiếc khác, nhưng khi mặc chúng, ta hiểu rằng ở bên ta luôn có một người nào đó dõi theo từng bước chân, từng hơi thở; lo lắng cho ta từng giây phút trước cuộc đời nhiều sóng gió, rồi có lúc nào đó vấp ngã, ta lại có nơi để nương về. Và đó chẳng là nơi nào khác ngoài gia đình yêu quí của mình.

Tình yêu nhỏ bé và đơn sơ gửi gắm qua từng chiếc áo. Mấy ai hiểu được những người lặng lẽ để dành từng giọt yêu thương đan vào bằng sợi chỉ? Xin gửi một chút ấm áp, một chút nắng vàng, một chút gió hanh hao miền biển nhỏ vào chiếc áo của anh, để anh mang nó đi về nơi xa xăm, để biết rằng một lúc nào đó, giữa những khung trời xa lạ, giữa những nắng gió phôi phai lỡ như có thổi vào cuộc tình lặng lẽ, anh sẽ tìm thấy những gì mà ai đó đã để dành riêng cho mình.

Tác giả: Mẫu Đơn

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN