Thơ: Bốn mùa của MẸ
Thơ: Bốn mùa của MẸ
Bốn chị em mình mỗi đứa một nét riêng
Như 4 bức tranh bốn mùa của mẹ
Dẫu có trải qua muôn ngàn dâu bể
Thì mùa nào cũng rực rỡ sắc hương
Chị cả là mùa Xuân say đắm vô cùng
Chị hai như mùa thu dịu dàng tỏa nắng
Rạo rực ngày hè chị ba ngay thẳng
Em lặng chọn cho mình góc hiu quạnh- mùa Đông
Tháng ngày trôi qua rồi các chị lấy chồng
Ai cũng có hạnh phúc riêng theo đuổi
Em dẫu biết vẫn chạnh lòng buồn tủi
Chị giờ có còn riêng của em đâu
Vui đến nghẹn ngào ngày chị khoác áo cô dâu
Nét rạng ngời long lanh đôi mẳt
Dẫu ích kỷ ngàn vạn lần em cũng luôn mong ước
Hạnh phúc ngập tràn trên mỗi bước chị đi
Thời gian cứ thế vẫn tuần hoàn trôi đi
Bốn mùa vẫn thay nhau điểm tô trời đất
Chị em mình dẫu nơi đâu vẫn rạng ngời hương sắc
Tô thắm lại những trang đời MẸ đã gian truân!
Tác giả: (d.m.h)
Xem thêm:
Sources: