Thơ: Hà Nội mưa..

Thơ: Hà Nội mưa..

Hà Nội mưa bất chợt một nỗi đau
Và gió lạnh…và em..làn tóc rối
Nước mắt nhạt nhòa một thời nông nổi
Vẫn tự mình gạt hết bước tiếp thôi

Hà Nội Mưa và em

Giữa muôn người sao vẫn thấy đơn côi
Một mình em muôn đắng cay, hờn tủi
Có những điều người thân cũng không hiểu nổi
Em biết tìm ai tâm sự, sẻ chia

Em chợt sợ vô cùng mỗi độ thu về
Khi chẳng thể giữ tim mình cứng cỏi
Em sợ heo may len vào tóc rối
Cứ thầm thì gọi tiếng yêu thương…

Hơi lạnh thấm dần trên mỗi nẻo đường
Một mình em tan vào đêm câm lặng
Dòng người vô tình trôi qua nhau trĩu nặng
Em trở về ngủ vùi trong cay đắng riêng em…

Tác giả: (d.m.h)

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN