Thơ hay mùa hạ: Những bài thơ hay viết về mùa hạ

Thơ hay mùa hạ: Những bài thơ hay viết về mùa hạ

Mùa hạ là mùa của những cơn mưa rào dào dạt đem lại biết bao cảm xúc, mùa của những đóa hoa sen nở ngát cánh đồng, và nhất là mùa của hoa phượng nở báo hiệu giờ phút chia xa đã đến của tuổi học trò. Những cảm xúc ấy dù ta đã trải qua bao năm tháng, mỗi khi nhớ lại mà vẫn xao xuyến trong lòng và ghi tạc thành những vần thơ hay, thấm đẫm cảm xúc mùa hạ. Mời quý độc giả đón đọc những bài thơ hay viết về mùa hè đầy xúc cảm.

Thơ hay mùa hạ

Ảnh minh họa: Pixabay.com

Mùa hạ về

Khúc giao mùa như nốt lặng ưu tư
Trùng phím nhớ, mỏng manh như sương khói
Tháng năm ơi! Bàn tay nào vẫy gọi
Xa lắc thời màu áo trắng trinh nguyên

Bận phong trần mặc kỷ niệm ngủ yên
Giấu tiềm thức cài then lòng thật kỹ
Nay bồi hồi đan theo dòng suy nghĩ
Chút dư hương một thoáng bỗng theo về

Cánh Phượng nào của ngày ấy viết tên
Vụng ánh mắt trao mấy vần thơ dại
Khúc hát ve xuyến xao nhưng dầu dãi
Cảnh tan trường sân vắng gió vu vơ

Hỏi còn ai? Còn ai đợi ai chờ?
Nhìn cảnh vật trường xưa nay đã đổi
Lặng tiếng bước nghe sáo diều ai thổi
Chợt xa xăm, chợt gần gũi xưa – giờ!

Thanh Bình

Gió hạ sang 

Ru em gió Hạ sang
Mang nồng nàn hơi thở
Đắm đuối giữa miền nhớ
Thì thầm lời miên man

Từng giọt nắng chứa chan
Đong đưa theo nhịp võng
Đôi tay anh cánh sóng
Dìu em giấc bình yên

Dập dìu vỗ mạn thuyền
Lăn tăn ngàn lớp gọi
Lồng ngực thoáng nhoi nhói
Phập phồng khúc tương tư

Em ảo ảnh thực hư
Cuốn vào anh dữ dội
Gót chân trần chới với
Miền cỏ dại lưu hoan

Em nhé đôi môi ngoan
Cứ dỗi hờn nũng nịu
Này hây hây gió dịu
Đất trời nhẹ khép mi…

Nguyên Trân

Sen hạ trở mùa

Long lanh sen hạ trở mùa
Sóng sánh thuyền nan nhẹ bóng
Mỏng mảnh hương mềm lắng đọng
Ngan ngát giọt huyền mái khua

Dịu dàng sắc tím hoa mua
Bối rối bước qua ngần ngại
Ngập ngừng sợ chiều đi mãi
Lưu luyến một sợi tình tơ.

Trở trăn từng khúc duyên mơ
Man mác quyện trầm gót mỏi
Chới với giữa vùng đá sỏi
Lẳng lặng tỏa mọng môi thơ

Lao xao cỏ rối thênh chờ
Dập dìu bướm ong mê mài
Nghiêng nghiêng tàng cây lặng trái
Êm đềm che phủ dấu hoan…

Nguyên Trân

Chia tay mùa

Mùa khoác áo đi lang thang khắp nẻo
Ngày mới non mấy bận đã sang già
Chỉ mai rồi tháng cũ cũng sẽ qua
Trong thầm lặng mặt hồ gương hoang lạnh

Lá rơi nhiều cho đường chiều xào xạc
Nắng vàng vương những cung bậc thăng trầm
Nghe đâu đây văng vẳng tiếng dương cầm
Từ cuối phố- sau những hàng liễu rủ.

Ta tìm ta về những ngày xưa cũ
Trong mơ hồ chìm dưới hố thời gian
Những nụ cười, giọt nước mắt chứa chan
Niềm tủi phận lẫn niềm vui hoan hỉ

Gió như ru xen vào cơn mộng mỵ
Chợt nhận ra ta lạc tự bao giờ
Vội dừng bước gói lại những vần thơ
Và thân ái chào mùa em tháng hạ.

Vũ Trung

Hạ ơi! 

Gửi em một chút nắng vàng.
Gửi em gửi những tán Bàng xanh tươi
Gửi em những mắt Phượng cười
Gửi em màu tím – tím trời Bằng Lăng.

Gửi em bông Điệp vàng trăng
Gửi em bài hát Ve giăng kín mùa
Gửi em chút gió mát đùa
Gửi em gửi cả một mùa đắm say…

Hạ ơi! Thương nhớ bao ngày
Ước mong hạnh ngộ ngất ngây không rời.

Thanh Bình

Hạ nhớ

Tiếng trống tan trường ở phía xa
Giục hè vội vã đến gần ta
Bằng lăng tím lối trong sương sớm
Phượng vĩ đỏ sân trước ánh tà.

Đôi phút ngu ngơ tìm kỷ niệm
Một niềm thơ thẩn kiếm ngày qua
Từ ly cách biệt người xa mãi
Duy sót dư âm dáng ngọc ngà.

Vũ Trung

Khúc ngân ca vào hạ

Em có về ngắm hoa Phượng cùng anh?
Cùng tắm dưới giọt nắng vàng mùa hạ
Cùng đi dạo qua những miền đất lạ
Cùng thả hồn theo cánh gió bay bay.

Hoa Bằng Lăng dệt mơ ước đắm say
Màu Sen dịu nồng nàn hồng mắt biếc
Ve rộn rã ngợi ca mùa bất diệt
Chúc sang mùa, mùa yêu mãi trong ta.

Em có về mình ôn lại chuyện qua?
Thời áo trắng mộng mơ bên trang sách
Thời nhìn nhau gần nhưng xa cách
Thời chia ly dòng lệ đẫm hoen nhòe..

Em có về mình cùng kể, cùng nghe?
Với dân gian rằng chúng mình là một
Về bên nhau mình cùng nhau hoạ nốt
Bản hoan ca; màu: đỏ, trắng cùng mùa.

Thanh Bình

Khúc giao mùa

Phía sau em dòng sông lấp lánh
Hát khúc giao mùa đón đợi Hạ sang
Lung linh giữa trời cơn mưa rào bất chợt
Tháng Tư vỡ òa nỗi nhớ mênh mang.

Phía sau em biêng biếc ánh hoàng hôn
Đang khép lại một ngày nắng gió
Chân chợt chạm non mềm lối cỏ
Mỗi bước em đi…
xanh, tím ngập ngừng.

Hình như là cây lá cũng rưng rưng
Chút nuối tiếc…, Xuân bần thần qua ngõ
Hạ xuyến xao thắp bừng ngọn lửa
Đốm phượng hồng da diết cháy trên cây.

Đã bao mùa mưa nắng qua đây
“Nắng thủy tinh” và “Mưa hồng” rực rỡ
Tháng Tư an nhiên nối hai mùa đi – ở
Bằng “Hạ trắng” nồng nàn, thúc giục, chờ trông…

Kim Hạnh

Cơn mưa mùa hạ

Trời đang hong bóng nắng
Bỗng mây đen kéo về
Hơi gió thổi dài ghê
Càng lúc càng ào ạt.

Cây ngả nghiêng xô dạt
Lá rụng bay tả tơi
Rồi mưa rơi – mưa rơi
Trắng xoá trời mùa hạ.

Những hạt mưa rất lạ
Nhảy dưới đất lon ton
Hoá bong bóng to tròn
Tung tăng như lũ trẻ.

Mưa nói cười vui vẻ
Lộp bộp – lộp bộp vang
Mưa rải khắp đồng vàng
Và mọi nhà, mọi phố.

Có hạt mưa xấu hổ
Núp dưới lá cây trôi
Ngắm mọi vật xong xuôi
Rồi mới rơi xuống đất.

Đàn ong đi kiếm mật
Cũng tìm chỗ trú mưa
Còn chúng em thì vừa
Học xong bài cô giảng.

Thanh Bình

Mưa mùa hè

Mùa hè
Hạt mưa lanh chanh
Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ

Mưa mùa hè
Em yêu đến thế
Những buổi đi học về
Bứt lá che đầu làm nón
Chúng em đội màu xanh
Đi trong cơn mưa mùa hạ
Rúc rích tiếng cười núp trong chùm lá
Giọt mưa nào tinh nghịch thấm vào lưng

Cơn mưa đi qua cổng trường
Buổi học cuối cùng
Khung cửa lớp đầy một trời phượng đỏ
Mưa tạnh bao giờ
Chúng em không rõ
Nhưng trong đôi mắt bạn bè
Có những giọt mưa trong veo đọng lại
Như còn giữ mãi

Cơn mưa của những buổi tan trường
Mỗi đứa một chiếc ô bằng lá
Đội màu xanh về trong tiếng mưa rơi

Biên Linh

Hoa Sen đưa Hạ vào mùa

Xuân sang Mai, Đào nở
Cúc nhuộm vàng thu qua
Trạng Nguyên ngời sắc đỏ
Đông về xòe đơm hoa

Sen đưa thơm vào Hạ
Rào rạt xanh, ngát hương
Mở từng cánh vô ngã
Bởi đời vốn vô thường

Ôi đóa hoa thanh khiết
Ngào ngạt chốn Thiên đường
Đây tịnh nguyên trong vắt
Cánh ngọt từng giọt sương.

Vẫy cam lồ chốn chốn
Hóa độ Trái Đất này
Giọt nước mắt thù hận
Thành giọt sương thơ ngây.

Trôi giữa dòng sông Giác
Những đóa sen cùng xoay
Địa cầu cùng vũ trụ
Cùng hoa Sen sum vầy.

Bốn mùa thành xuân cả
Hạ ơi! Sen đến đây…

Anh Vũ

Hè đã về

Tháng Năm rồi
Ta để lại sau lưng
Tuổi học trò một thời thanh thản
Nắng vàng nhuộm trời
Trời nhuộm nước đến thật xanh
Mây trắng lơ thơ
nhuộm sóng thành trắng thế…

Hè đến rồi,
Ta về sông, ra bể..
Thơ thới, tung tăng,
Cặp sách để góc nhà
Tấm ảnh ai áo trắng,
Ngước nhìn trời,
Phượng rực một sắc hoa…

Hè đã về
Ta về với sông La
Về thấy bà
Lụm cụm từng bước chân nứt nẻ
Gánh hai thùng sóng sánh bến bậc xưa…
Hè đã về
Rười rượi những ngày xưa
Bãi cát, lũy tre có ai ngồi ru cháu?
Vạc cánh cò chấp chới ngang sông…
Vần vũ bể dâu
vẫn trong ngần thơ ấu
Khúc bình yên….

Tháng Năm
Trong thanh tịnh,
Hoa từ bi đã nở
Yên ả xoay,
Một mùa phượng thức đầy
Bao khổ đau,
nhọc nhằn lầm lậy
Tháng Năm về
Bỗng chốc hóa thơ ngây….

Anh Vũ

Khúc ca mùa hạ

Bụi đường phủ áo trinh nguyên
Thời gian bôi xoá những miền xa xôi
Mùa em đã đến đây rồi
Em trao cánh phượng cùng bao nhiêu buồn…

Bằng lăng tim tím rập rình
Cho anh thơ thẩn ánh nhìn của em
Ve ca bài hát thân quen
Để bao kỷ niệm đua chen tìm về.

Hạ ơi! Mùa hạ say mê
Ngày xưa nguyện ước, hẹn thề bên nhau
Ước rằng em ở thật lâu
Bên nhau quấn quýt bạc đầu không thôi….

Thanh Bình

Hạ ơi!

Như là muốn nói cùng tôi
Gốc cằn cỗi thế, lá rồi sẽ xanh
Quả thơm sẽ trĩu đầu cành
Gió mây sẽ bớt mong manh. Hạ về!

Giữa thong thả với bộn bề
Nắng mưa vào buổi tràn trề, Hạ ơi,
Tôi như gặp ở đâu rồi
Màu hoa đỏ thắm của thời khát khao.

Lạ chưa, giữa những ồn ào
Tiếng ve khát vọng lặn vào nín câm.

Hồng Oanh

Mưa mùa hạ

Đó là cơn mưa
Cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác!
Sấm đùng đoàng gọi chớp
Mưa khanh khách cười mãn nguyện, hồn nhiên.

Lá đong đưa hứng hạt mưa xiên
Đất vơ vào ngộ nhận
Mưa như một thằng lấc cấc
Có lúc lại như một thiếu phụ cô đơn!

Sấm mây giông phút chốc ghen hờn,
Sét như là thách đố
Nắng gầm gừ đến thế
Rồi cũng ngả lòng, dễ dãi cho mưa.

Sau đám mây thịnh nộ trái mùa,
Gió nhẹ nhàng ca hát
Mưa, sau phút ồn ào, xao xác
Hối hả làm thành dòng chảy trong veo!

Hồng Oanh

Mưa mùa hè

Mùa hè
Hạt mưa lanh chanh
Chen nhau đậu vào bông phượng vĩ

Mưa mùa hè
Em yêu đến thế
Những buổi đi học về
Bứt lá che đầu làm nón

Chúng em đội màu xanh
Đi trong cơn mưa mùa hạ
Rúc rích tiếng cười núp trong chùm lá
Giọt mưa nào tinh nghịch thấm vào lưng.

Cơn mưa đi qua cổng trường
Buổi học cuối cùng
Khung cửa lớp đầy một trời phượng đỏ….

Mưa tạnh bao giờ
Chúng em không rõ
Nhưng trong đôi mắt bạn bè
Có những giọt mưa trong veo đọng lại

Như còn giữ mãi
Cơn mưa của những buổi tan trường

Mỗi đứa một chiếc ô bằng lá
Đội màu xanh về trong tiếng mưa rơi

Biên Linh

Xa nhớ mái trường

Thương nhớ ơi xin gửi vào mùa hạ
Để phượng hồng vương vấn phút chia ly
Mưa nặng hạt cho nỗi lòng ngây dại
Tuổi học trò rồi cứ thế qua đi

Cho giây phút ta nhìn nhau lần cuối
Cho nụ cười dẫu nước mắt hoen mi
Cho ngày tháng chút thôi trôi chậm lại
Mái trường ơi mai ta phải xa rồi

Mai Sơn Hào Hiệp

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN