Thơ: Ôi, tuổi thơ….

Thơ: Ôi, tuổi thơ….

Chợt giật mình Hà Nội một đêm thu
Thảng thốt gọi thời gian quay trở lại
Có thể nào trở về miền xa ngái
Nơi tuổi thơ trong sang đến vô bờ…

tuổi thơ

Có thể nào quay lại những ngày xưa
Mắt trong veo không gợn sầu, lo nghĩ
Nụ cười trên môi chẳng bao giờ cũ kỹ
Và nước mắt cũng long lanh thanh sắc ngọt ngào…

Rơm rạ về đâu?

Ảnh: Tiếng thông reo.

Nào có bao giờ nối được giấc chiêm bao
Nên mơ ước mãi chỉ là mơ ước
Tuổi thơ qua đi nào ai giữ được
Khao khát khôn cùng rồi nuối tiếc ngẩn ngơ

cánh cò

Chỉ biết trao nhau rất vội một vần thơ
Như cái thuở gửi mảnh giấy ngăn bàn tinh nghịch
Để dẫu không thể nào làm nên cổ tích
Kỷ niệm cũng khiến ta mỉm cười như đứa trẻ lên ba…

HN 30/10/2012, (d.m.h)

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN