Thơ: Tâm sự đau xót của một cô gái làng chơi

Thơ: Tâm sự đau xót của một cô gái làng chơi

Sáng nay qua phố
Tôi thấy em dưới gốc xà cừ
Mái tóc em rối bù
Phấn son nhớp nháp
Có tro tàn đêm quay cuồng bão táp
Sâu trong đôi mắt em
Tôi đoán em là gái làng chơi

Còn em nói:

Cuộc đời em bất hạnh
Mộ cha em cỏ đã xanh
Mẹ em bán mình từ khi em 5 tuổi
Chị em chết rồi
Bên ống tiêm còn vương mùi thuốc
Mùa đông năm trước
Chị thay áo quan
mẹ con em sống gần 1 bãi hoang
Nhà thì thấp , cửa thì vênh
Em đã thét 1 mình trong đêm
Đêm ấy …
Mẹ đi ăn sương
Chị không về
Lũ súc vật ùa vào căn nhà chỉ mình em đơn lẻ
Chúng nó giữ tay
Chúng nó nhét vào miệng em múi sầu riêng chưa chín
Khuôn mặt thằng nào cũng đỏ lịm hơi men
Chúng nó xé áo em
Tiếng sột soạt của bầy linh cẩu
Đang gầm gừ
Liếm láp
Tranh ăn
Vụt bừng lên từ khoé mắt khô cằn
Em để rơi 2 giọt lệ
Chúng nó bỏ đi
và 1 thằng hỏi khẽ : “Đau không ?”
Em nhìn những vệt máu hồng
Loang trên nền đất thẫm
Trong miệng em vị sầu riêng ướt đẫm
Mắt tối nhoà da thịt co ro
Đã bao lần em ước đó là mơ
Em gượng đi giữa tháng ngày uất nhục
Mẹ em vẫn hàng đêm bán mình cho những thằng đàn ông dâm dục
Cũng năm ấy chị đi
Người ta thấy chị bên bờ mương
Loã lồ co quắp
Một bàn tay còn nắm chặt
….Chiếc ống tiêm
Em đoán chị đã gọi tên em
Trong phút cuối cùng , vì chị yêu em nhất
Em lắc đầu dụi mắt
Chẳng còn giọt lệ nào cho chị nữa đâu
“Tốt nhất là hãy cứ quên nhau
bởi nhớ lại chỉ làm mình cay đắng”
bây giờ em cũng thành nghiện nặng
Cũng bán mình cho lũ dâm ô
Biết đâu em lại chẳng loã lồ
bên 1 bờ mương như chị …
Em bật cười như kẻ mất trí
Lếch thếch chen mình xuống phố đông …

Thơ Nhị Vấn

Cùng tác giả: Chuyện cô gái điên – Nỗi ám ảnh về những đứa con bị bạo hành

Sources:

Tags:

BÀI LIÊN QUAN