Truyện ngắn: Chuyện tình Mèo lười và anh Ngố

Truyện ngắn: Chuyện tình Mèo lười và anh Ngố

Bip! A new message

-Dậy đi nào, Mèo lười, 8h sáng rồi đấy

Mắt nhắm mắt mở đọc xong tin nhắn, mỉm cười rep lại 1 câu: “Ok Ngố!” con nhỏ lười biếng vứt bộp cái điện thoại vào tường rồi âm thầm ngủ tiếp.

Cái bệnh của nó làm anh bực. Tối ngủ muộn, khi anh đã yên giấc được mấy tiếng đồng hồ rồi, mặc lời dặn dò ngọt xớt “đi ngủ sớm e nhé, đừng thức muộn nữa nha. Lỳ vừa thôi, anh giận đấy!”, mặc câu trả lời cũng thật ngon ngọt “Dạ, e hứa mà he he”, nó vẫn lụi cụi, lọ mọ bên cái máy tính và cái ban công nhỏ của nó tới tận 2h sáng. Sáng hôm sau lại tít mắt đến trưa, có hôm chậm học, lại khổ a.

Sáng hôm nay, Mèo không ngủ nướng thêm đến 10h như thường lệ, nó vùi mình trong tấm chăn mỏng, tay vẫn ôm khư khư con cừu anh tặng nó hôm sinh nhật, tự dưng nó nhớ anh. Lâu rồi nó không nhớ anh như thế! Ngước nhìn lên tường nhà, nhìn ra ban công, giá sách…đâu đâu cũng thấy hình anh, cuốn sách anh tặng, bức ảnh của anh với nó bên hồ Gươm, chậu cây anh chăm sóc từ nhỏ rồi mang sang treo trên ban công…Tất cả. Bỗng dưng hôm nay được nó ngắm nghía một cách chăm chú và cẩn thận đến như thế.

Bíp – A new message

-Nào, dậy đi cô gái! không nướng nữa đâu nhá, dậy chuẩn bị qua nhà nấu cơm cho 2 cậu cháu anh nào, lâu rồi không được ăn đồ ngon!

-Anh ơi, em nhớ anh! – Tin nhắn gửi đi một cách chóng vánh

thư lạc, thư tình

Anh yêu Mèo, kể từ khi Mèo còn lớp 12 – cái con bé nghịch ngợm hay chơi với em gái của anh, hay cắp sách vở Toán sang nhờ anh chỉ, cùng anh ôn thi đại học khi anh quyết tâm thi lại vào trường mình thích. Ngày ấy, Mèo có người yêu, ngồi học với anh, thỉnh thoảng nó cầm điện thoại, mỉm cười hạnh phúc và cặm cụi nhắn tin lại cho ai đó. Lúc đó, Mèo không biết có người ngồi cạnh mình đang buồn. Mèo yêu người đó gần 2 năm rồi chia tay, quãng thời gian đó anh luôn ở bên Mèo, quan tâm và dõi theo nó như 1 người anh trai thân thiết. Anh nói yêu Mèo ngay cả khi Mèo chưa chia tay người ấy, Mèo dỗi “anh đừng chọc em” rồi cười nghiêng ngả. Anh im lặng và tiếp tục bên Mèo, nhìn nó khóc vì người ấy, cười vì người ấy và đau đớn khi chia tay. Bạn của Mèo ai cũng trách nó sao vô tâm, để anh buồn, nhưng mà nó đâu nghĩ lời anh nói là thật. Chơi với nhau từ lâu, anh hay trêu đùa Mèo như những đứa em khác trong “hội trẻ con xóm”, ai biết đâu đấy!

Chia tay người cũ được hơn 1 năm, nỗi đau trong Mèo vẫn còn đó, âm ỉ, trái tim đầy thương tích. Cùng thời gian đó, trái tim anh cũng không ít vết hằn, anh lặng lẽ bên nó, nhờ bạn bè chăm sóc, an ủi nó những lúc anh không ở bên, nói yêu nó rồi nhận lại những câu trả lời như những gáo nước lạnh. Đã không ít lần Mèo gần như đổ gục trước sự quan tâm đó, trái tim xiêu vẹo một chút, rồi lý trí của nó lại thắng: “không tin vào tình yêu nữa, đủ rồi!”, nó cho những anh rơi từ trên cao xuống một cách không thương tiếc. 4 lần như thế, có lần anh đã bảo với nó: Nếu là người khác, chắc là người ta sẽ hận em đến chết! Nó cười.

Trái tim anh như vỡ òa vì hạnh phúc (theo lời của anh) vào cái hôm nó nhận lời để anh yêu nó. Mèo để anh chính thức được làm người yêu nó và nó là người được anh yêu. Anh gọi điện, nhắn tin, chat với những người thân thiết của anh chỉ để phân biệt 2 khái niệm đó. Chúng giống nhau, chỉ là anh yêu Mèo thôi, còn Mèo thì chưa hẳn là thực sự yêu, nó na ná, nhưng Mèo chưa dám khẳng định, Mèo sợ mình lại phải đau thêm 1 lần nữa.

Gần 2 tháng kể từ ngày Mèo nhận lời.

“Ngủ ngon em nhé! anh yêu em <3”

1 phút, 2 phút…”Em cũng thế!”

“Em cũng yêu anh, Ngố ạh!”

Đoạn chat ngắn ngủi đó khiến anh nghẹn lời. Gọi điện ngay cho Mèo, Mèo cười, “anh Ngố, ngủ đi”

Tác giả: Hồng Hạnh

Xem thêm:

Sources:

Tags:

BÀI LIÊN QUAN