Truyện ngắn: Biển mùa đông – Huệ Hương

Truyện ngắn: Biển mùa đông – Huệ Hương

Hà Nội co mình trước cơn gió mùa đông bắc. Nó quấn thêm một vòng khăn, bịt tai sù sụ như một chú gấu. Vẫn cảm thấy mình mong manh trên phố . “Nothing’s gonna change my love for you” dìu dặt.

– Alo, lại đang lượn lờ đâu đấy? Nô – en nhớ về nhé!

– Để tớ xem đã, lạnh lắm.

– Về tớ cho mượn tay. Nhất định phải về đấy. Bọn tớ chờ cậu, biết không. Nhá!

– Ừ, hì.

– Về nhà đi, nhớ mặc ấm vào, kẻo lại ho như gà mổ thóc ấy. Nhớ chưa?

– Biết rồi, tớ lớn tưởng rồi chứ trẻ nít gì nữa. Ghét nhờ.

– Hì, cứ nhắc thế. Bye bye nha.

– Bye bye.

Ken luôn thế. Vẻ ngoài lạnh lùng che giấu những quan tâm rất đỗi dịu dàng, từ những điều nhỏ nhất. Ken khiến nó thấy ấm áp.

***

Cơm tối xong, nó ôm cuốn sách, cuộn tròn trong chăn. Jin nhắn tin: “Lạnh lắm không? Nô – en về nha cưng?”. “Ừa, chẳng biết được ăn vây cá mập hay bào ngư đây. Hồi hộp thế, hì”.
Phố biển đón nó bằng cơn gió lạnh thấu xương. Gọi cho Jin ra đón nhưng 10 phút sau, người xuất hiện lại là Ken.

– Ơ, Jin đâu? Tớ tưởng cậu đang bận làm chứ?

– Thế có muốn về nhà không nào?

– Đanh đá quá.

– Tí nhớ trả tiền xe ôm nhé. Ken nháy mắt.

– Không có tiền đâu. Ôm… trả nợ được không. Nó cười vang.

– Phải ôm cả đời mới hết nợ. Nói phải giữ lời đấy. Mắt Ken long lanh.

Nó tránh nhìn vào đôi mắt thăm thẳm sắc xanh đại dương ấy.

Con Gái, Con Trai và biển… , Biển mùa đông

Ảnh: Blog Radio.

***

Được đi chợ ở phố biển, nó rất thích thú trước những tôm, cá, ghẹ,… tươi ngon và rẻ. Một nồi lẩu thơm ngon, bốc khói. Một chút rượu hội ngộ. Tiếng cụng ly. Những nụ cười và tiếng hát. Về với Ken và Jin luôn cho nó cảm giác thương quen như ở chính nhà mình.

Jin bị cảm quấn chăn ở nhà, một mực bắt Ken chở nó đi chơi. Miệng vẫn cười toe.

– Hai đứa đi đi, tận hưởng không khí Nô – en nơi phố biển, cho cả phần tớ nữa.

Ken bảo:

– Tớ đưa cậu ra chỗ quen thuộc của tớ nhé.

Biển vắng lặng. Phía xa xa chỉ có vài người đi bắt hà hay đợi người nhà trở về. Trước biển, Ken trầm tư hơn hẳn. Nó thích biển, vẫn ghen tỵ với Jin và Ken vì được sinh ra và lớn lên nơi phố biển. Mỗi lần như thế, Ken tha thiết: – “Về đây đi, biển luôn chào đón cậu. Cả tớ nữa”. Ánh mắt Ken dõi xa xăm, mơ hồ. Nó lảng tránh lời của Ken.

– Tại sao cậu lại thích biển mùa đông? Nó nhìn theo bóng những con tàu, cất tiếng hỏi.

– Lúc này, cậu có thấy bình yên không? Cậu nhìn xem, biển mùa đông thật hiền hòa.

– Ken yêu biển lắm phải không?

– Tớ vẫn thường ra đây một mình, khi có tâm trạng, có thể đi dạo một vòng hay bơi. Tớ chưa dẫn ai ra góc riêng này bao giờ.

– Đôi khi tớ thèm chạy ra biển để được hét, sóng sẽ mang mọi thứ đi thật xa.

– Thi nhé.

-1, 2,

 A…A…A…

 A…A…A…

Tiếng hét của hai đứa âm vang, xa, xa mãi. Có chú chim giật mình vội vã vỗ cánh bay đi. Những ánh nhìn tò mò hướng về phía hai đứa. Nó và Ken cười rũ sau chuỗi hét dài.

– Có lẽ người ta đang tưởng hai đứa mình bị điên.

– Giá mà lúc nào cũng thoải mái thế này thì thích. Nó ao ước.

Gió biển và đêm mơn man. Nó thiu thiu gục nhẹ trên vai Ken dọc đường về. Bàn tay thật ấm cầm tay nó cho vào túi áo. Có phải, một nụ cười khe khẽ đang len vào giấc mơ vội vàng?

***

Jin ào vào nhà với bó thạch thảo sáng bừng cả căn phòng, cất giọng lảnh lót:

– Dậy ăn cháo và uống thuốc nào tiểu thư!

– Hoa đẹp quá! Bác sĩ bảo mày chăm sóc bệnh nhân cả đời sống vật chất lẫn tinh thần đấy à?
Jin vừa cắm hoa vừa trả lời:

– Ken nhờ tao mua đấy. Ken biết mày thích thạch thảo mà.

– Sao mày lại bảo với Ken?

– Mày thực sự không nhận ra sự quan tâm Ken dành cho mày hay là mày đang cố tình trốn tránh?
– Tao không muốn đánh cược tình bạn. Nó vò vò mép chăn, cúi đầu bối rối.

– Mày ngốc quá, trốn chạy như thế đủ rồi. Ken vẫn luôn ở đó chờ mày. Hãy mở rộng trái tim cho yêu thương tự trả lời. Cho mày và Ken một cơ hội đi kẻo sau này hối tiếc.

***

Nhạc “Jingle bells, jingle bells” rộn ràng trên phố. Những cây thông Nô – en trước các cửa hàng được trang trí lộng lẫy, không khí giáng sinh đã tràn ngập nơi nơi. Nó nhớ và muốn về với biển. “Biển mùa đông có đón tớ trở về không?”. Nó mỉm cười. Tin nhắn đã gửi mang tên Ken. Giáng sinh thật ấm đang gõ cửa.

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN