Thơ: Nỗi nhớ quê hương

Thơ: Nỗi nhớ quê hương

Đêm nay

….Hà Nội…

………………..gió…

….ngập trời…

Mẹ ạ……..

Chốn quê nhà đã trở lạnh hay chưa?

Sao đêm nay con nhớ mẹ vô bờ
Nhớ cả dòng Lam khẽ đôi bờ sóng vỗ
Chốn đất khách một mình bao thương nhớ
Một mình gọi thầm hai tiếng quê hương

thơ Hồng phương

Dẫu biết chia ly vốn một lẽ thường
Giữa cuộc mưu sinh trăm ngàn  vất vả
Sao cơn gió trở mùa xốn xang lòng đến lạ
Để chợt nghẹn ngào nơi khóe mắt cay cay…

Con muốn gửi hết vào tiếng hát cỏ cây
Nỗi thương nhớ và tình yêu đến mẹ
Hãy gửi con điệu ví dặm ân tình mẹ nhé
Trong bát ngát gió về sưởi ấm tim con

Hà Nội dẫu đông về sẽ lạnh nhiều hơn
Nhưng hơi ấm ân tình quê hương và mẹ
Sẽ sưởi ấm cho con qua muôn ngàn dâu bể
Để hẹn ngày về ngọt ngào bên khúc hát sông quê…

HN, 30/10/2012, (d.m.h)

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN