Chùm thơ bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông đầy cảm xúc

Chùm thơ bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông đầy cảm xúc

Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông luôn đem cho ta những cảm xúc khác nhau. Mùa Xuân của bồng bột, rực rỡ, tươi non. Mùa Hạ của nắng cháy và nặng nề. Mùa Xuân của xúc cảm và có phần đượm buồn. Còn Mùa Đông thì héo úa, tàn phai, nhưng lại lóe lên hy vọng.

 

Hãy cùng cảm nhận 4 mùa qua những vần thơ đầy cảm xúc do Viettri.net tổng hợp:

Thơ về Mùa Xuân

Mùa hoa cải, thơ bốn mùa xuân hạ thu đông

Giêng non

Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Ta cắn mùa xuân thơm nức môi em
Giêng non lắm, đất trời non nả lắm
Mai vàng áo, má hồng đào thắm
Tuổi hồn nhiên như cỏ ngắt xanh đồi

Ta trói tình yêu bằng hương sắc tơ trời
Bằng sóng mắt, bằng tóc trầm óng ả
Run nhịp thở giục máu tim hối hả
Khúc dương cầm của hai trái tim yêu

Giữa mênh mông ta không biết nói nhiều
Em cũng thế, chỉ biết mùa… xuân lắm
Dòng sông yêu báo tin ngày rất ngắn
Và âm thanh là tiếng nói của hương

Từng ngón tay đan nghe máu chảy vô thường
Thiên nhiên vẽ bức tranh mùa tuyệt tác
Ta chơi giữa ngày xuân uống say từng nốt nhạc
Lảo đảo hồn lại hát khúc giêng non.

Ru xuân

Tác giả: Bạch Vân

Thầm nghe gió nhẹ ru xuân
Làn đêm ngọt, khúc mưa ngân dịu dàng
Hây hây chồi lặng mơ màng
Trong veo gợn nước khẽ khàng hòa âm
Hương trời sóng sánh ngập dần
Chênh chao dỗ giấc mấy vần thơ êm

Mùa không ngủ được… bắt đền!
Ai mà treo mảnh trăng liềm trên mây?
Khi mưa rắc bụi ngây ngây
Lúc thì sao nhỏ rớt ngay xuống trời

Mùa không ngủ được thơ ơi
Bâng khuâng giữa phút giao thời thần tiên
Long lanh đôi mắt hồn nhiên
Lời ru thăm thẳm gợi niềm yêu thương

Gió bay qua giọt vấn vương
Phiêu du về với con đường tuổi thơ
Em thiếp đi tự bao giờ…

Gửi tháng ba Tây Nguyên

Tác giả: Hoàng Anh Thơ

Tháng Ba vội vã tìm về
Trốn vào những con đường bụi đỏ
Và cái nắng vàng sóng sánh mật ong
Tháng Ba tóc thơm hương gió
Ướp hoa cà phê trắng muốt những dải đồi

Có một tháng Ba rong chơi
Như cánh diều trôi lững lờ trên sông trời xanh ngọc
Mây trắng nghiêng chao trong mắt
Trong ly cà phê đen không đường
Ngan ngát nhớ thương…

Dòng Sesan rơi lệ trước hoàng hôn
Nhưng những vệt rừng thì cứ mê mải cháy
Khói lẫn vào chiều
Cay lẫn vào đêm
Pleiku lầm lũi thở

Giật mình nghe tiếng cồng chiêng quá khứ
Trong một giấc mơ hoang
Còn đâu một ngọn núi đào rực lửa
Nỗi đớn nỗi đau
Sót lại trong đôi mắt Biển Hồ ngân ngấn nước

Chiều nay nghe em hát
Võng ru ngàn thông reo!

Ngày tháng Ba

Tác giả: Phạm Quyên Chi 

Em chợt thấy
Nắng lăn mình bàng bạc trên hốc lá cũ kỹ
Ngày chị đi
Tháng ba tự mình khoác áo tàn phai

Đứa cháu nhỏ dụi đầu trong lòng mẹ nức nở
Mái tôn cũ trên hiên nhà cũng lặng thinh nằm thở
Em chợt nghe
Đám rau muống trước ngõ đọng một mùi hương mờ nhạt
Mây xám cũng chen giữa vòm trời mắt biếc dỗi hờn
Ai đó cố xô gió ra xa hơn điều em nghĩ
Mằn mặn vành môi lệch.

Lễ vu quy
Có thể chiếc trâm cài sẽ ở lại với sợi tóc xưa
Em chợt thấy
Người ta choàng tay lên hồn cô thiếu nữ ngơ ngác và cười
Vậy rồi vui
Giọt nước mắt chị cất trong vạt áo mẹ may trỗi mạch ngầm chới với tay em.

Mùa đi
Ngày tháng ba phơi ngực trần nuối tiếc
Rêu bám trượt tay người tựa cửa đợi ai
Tháng ba mùa về
Em chợt thấy sợ thân quen trống trải
Nắng vội vã gắp em thả xuống cõi vực thẳm
Chị lại đi
Tháng ba khóc cho đời người rưng rức dấu chân
Chị ơi…

Thơ về Mùa Hè

khúc giao mùa tình yêu, thơ bốn mùa xuân hạ thu đông

Hà Nội tháng Tư

Tác giả: Chu Tuấn Kiệt

Đùng một cái, phố phường xanh rợp lá
Lộc non tơ xòe tán đội nắng vàng
Tháng tư ơi! Hà Nội xanh xanh quá!
Thương loa kèn, môi đỏ, tóc hương bay…

Buổi trưa ở hồ Thiền Quang

Tác giả: Tiểu Mục Đồng

Hà Nội 43oC
những con cá chết trôi
mơ giấc mơ thủy táng
bên những kẻ giăng câu lấm lét
chờ con mồi mắc bẫy văn minh.

Hà Nội 43oC
vũ điệu cuồng nắng thiêu đốt giấc xanh
thiêu đốt những bước chân lanh quanh trong ngổn ngang đô thị
cơn mưa xà cừ trút ngang những mắt nhìn nhàu nhĩ
giật thót tim trong chộn rộn còi xe.

Hà Nội 43oC
tin nhắn trùng phùng tìm về một bóng mát ngủ mê
có kẻ ngồi trong phòng máy lạnh giữa hồ
nhìn qua ô cửa kính
bốc hơi một tứ thơ trầm.

Trong căn phòng mùa hè

Tác giả: Võ Thị Hà

Tôi muốn tắm trong khu vườn tuổi nhỏ
Nơi những nụ bông nhí xíu tuổi thơ
Chúng nấc lên những chiều tím lịm
“Bạn đã đi đâu tan biến tựa sa mù”

Tôi muốn về nơi cuối hè im vắng
Cỏ đậu vàng thêm ngày tháng đợi chờ
Tôi hứng trong tay những giọt sương của mắt
Mang tưới lên những viền lá tròn vo

Tôi từng muốn trở về trong vịnh nước
Ngủ thật say mơ lưu thủy hành sơn
Như đứa trẻ ham chơi quên quấy khóc
Rồi thiếp đi khi nỗi mệt gần thêm

Những ngôi nhà sẽ không cần đóng cửa
Xe đạp thôi khóa kỹ gốc cây già
Chúng nằm rạp dưới mái tranh che chở
Nắng nôi không thể đến hoan ca

Ngoài phố người đi lếch thếch, buồn sầu
Không ai biết trong căn phòng kín gió
Những mùa hoa trong tôi đang gõ cửa
Đòi tắm mưa dưới những tàng cây

Còn tôi thèm đi trong khu vườn tuổi nhỏ
Cả một mùa hè nắm chặt lòng tay.

Mùa hạn

Tác giả: Dương Hằng

Con sông vơi, trâu trẫm mình chưa quá nửa
Hoàng hôn về ngăn ngắt
Xoáy vào từng ô đất mẹ vừa ủ hạt đêm qua còn chưa kịp bứt mình khỏi vỏ
Rễ lúa vươn khe hở đợi chờ mưa.

Mặt trời hung đỏ đồng xa
Miền Trung thành miền cháy
Ta mỏi mắt chờ đêm ru vào giấc ngủ
Không ran rát
Không gắt gao
Không quầng nắng dội.

Chiều chưa kịp gọi
Mẹ ta ra ngó ruộng khô mắt hao hao trông về phía nắng
Liệu rằng ngày mai có mưa?

Em về từ mùa hạ

Tác giả: Như Diệu Linh

Em về từ mùa hạ
Một mùa hạ xa xôi
Về từ thuở đưa nôi
À ơi… ơi… ơi… à

Em về làm chiếc lá
Lá trên cành khẽ lay
Về từ giấc ngủ say
Bình yên nào… tim nhỏ

Em về làm cọng cỏ
Cỏ mướt ngọt ban mai
Về từ giấc mơ phai
Chìm sâu miền kí ức

Em về từ mặt đất
Mặt đất một màu nâu
Mộc mạc những luống rau
Mọc trên đồng bát ngát

Em về ngân tiếng hát
Tiếng hát cùng quê hương
Về với những yêu thương
Sà nhanh vào lòng mẹ

Em về… em về nhé
Cổ tích màu biếc xanh!

Trưa hè

Tác giả: Đào Mạnh Long

Mây đi vắng
Rỗng khung trời tháng năm
Con chim sẻ tha hạt nắng
Thả vàng mùa hạ.

Cắn vỡ ban trưa
Tiếng ve tràn lênh láng
Gió quăng lưới
Vớt bóng mặt trời chết đuối dưới đáy sông.

Bên gốc bưởi giấu trong mắt lá những chùm hoa trắng tinh khôi
Con say tròn giấc ngủ
Hương mùa lóng ngóng đậu trên lời ru mặn giọt mồ hôi
Buộc vào gót ngày ngờ nghệch
Cánh võng đong đưa chở cả trưa hè.

Trăng mùa hạ

  • (Cho N.)
  • Tác giả: Nguyễn Đức Phú Thọ

Dưới ánh trăng mùa hạ
Em soi bầu ngực vào gương, nước sông chảy theo đêm lênh láng, hương cau trôi ngần ngật trước thềm
Mẹ bảo: Nhúm cau như nhúm ngực, trai làng chẳng biết cau thơm
Cha lên phố mẹ mòn trông tháng ngày đằng đẵng…

Dưới ánh trăng mùa hạ
Đom đóm về thắp lửa ven sông, hoa dâm bụt thắp lồng đèn trước cửa
Đêm đồng nội, thắp một cơn mưa nhỏ
Những gái quê tắm mùa hạ chưa chồng
Đuổi theo trăng
Trăng tan vào mênh mông…

Thơ về Mùa Thu

thơ bốn mùa xuân hạ thu đông

Thế là mùa sang

Tác giả: Nguyễn Thị Nguyệt Nga

thế là từng ngọn gió đã bắt đầu có tên gọi riêng của nó
như từng đoạn đường
đã bắt đầu có bảng màu xanh
có lối rẽ.

phố khuya từng tiếng à ơi thi nhau sập cửa
lá vàng hóa đỏ
tiếng đò đưa xa khuất tận chân mây

một ngày nào đó
đã không về?

ánh mắt vẫn cứ gọi từng tiếng khóc nỉ non
chiều nao gió buốt
lê thê

thế là,
mọi thứ kết thúc đều mở màn cho nhiều, vô số và chỉ một thứ khác
nụ cười
lại hiền dịu trên môi lãng đãng
ngày
mùa thu sang.

Như vẫn có mùa thu

  • Tặng: Hạnh Ngân
  • Tác giả: Huệ Nguyên

không có mùa thu cao nguyên
ta mường tượng ngọn heo may làm nũng bên bậu cửa
mang từ em chút nhớ
xõa tóc che ngang mùa yêu mê say!
giấu vào ngày
se se giọt mắt
ta lăn trong/ làn hương em
lấm láp điều bí mật
chảy tràn môi son lời tình tự
ngã vào thơ

không có mùa thu cao nguyên
ai khơi cho trời trong vắt?
cánh chuồn ru hạt nắng
hanh hao lời ban sơ
“chiếc lá tuổi mình đính hạt cườm hy vọng”
neo vào số phận

ta vẫn bơi trong nhau
khăn gió quàng lên nỗi nhớ
ấm vòng tay Thu
nghiêng ngả
chiếc khóa môi ngọt chiều!

em kề bên chứ xa đâu
cầm thu ta thả vào nhau tiếng đời!

Hoài niệm Thu

Tác giả: Xuân Thi

Em vẫn thấy màu trời xanh trong mắt anh
Dẫu bây giờ đang là mùa Đông buốt giá
Phố cũ em qua, hàng cây mồ côi sắc lá
Dáng hao gầy như nỗi nhớ trong em.

Nghe không anh, lời tình tự của đêm?
Gió kể cùng em câu chuyện của mùa Đông xứ tuyết
Có gã tương tư co mình trong giá rét
Đêm chong đèn. Thức với phố. Làm thơ.

Anh có về mùa Thu theo những giấc mơ xưa?
Nơi con sóng xôn xao trở mình trong mắt biếc
Nghe đi anh, lời thì thầm tha thiết
Em giấu sau nụ cười của đêm.

Nỗi nhớ trong chiều chưa kịp xếp thành tên
Em đan vào thơ bằng nụ tình mới chớm
Hồn giấy trắng niêm phong màu môi ấm
Xe tơ lòng… em dệt tím giấc Thu.

Thơ về Mùa Đông

Giáng sinh đáng nhớ, cây thông noel và cô gái bé nhỏ, thơ bốn mùa

Đông về cao nguyên lạnh

Tác giả: Lê Vy Thúy

Đông về
cao nguyên lạnh
Những ngón quỳ khẳng khiu trơ gió
bụi đỏ đường đỏ đôi mắt em
đỏ chiếc lá rụm dưới lòng đường
Tiếng chim hót mùa đông chợt quánh lại
rơi lả tả giữa dòng đua chen

Đông về
Đứa trẻ co ro áo sơ mi ghỉ màu
xấp vé số run run môi nứt nẻ
Bước lầm lũi sau những cái lắc đầu
Cao nguyên lạnh
ủ lùi mùi khoai nướng
Mắt cụ già rơm rớm màu rơm
cô gái trẻ căng tròn hạnh phúc
Giọt long lanh trong tiếng bi bô cười

Công viên chiều tấp nập đổi thay
Chỉ em, đường quen, ghế đá & hàng cây
Anh hứa đến và anh cứ hứa…..

Anh sẽ về để nói cùng hoa sữa

Tác giả: Cao Hoàng Tùng

Anh sẽ lại về để nói cùng hoa sữa
Biết mấy mùa mưa mấy mùa nắng phương nam
Rằng canh cánh trong lòng anh nỗi nhớ
Cứ vương vương mùi hương ấy nồng nàn…

Chiều lặng gió Hồ Tây xa xăm quá
Bỗng xôn xao chuông Trấn Vũ dội về
Anh thèm dạo qua một vòng thu phố cổ
Như tích xưa lá đã kể… em có nghe?

Ghế đá công viên hàng sấu quán vỉa hè
Chè chát thuốc lào móm mém nét duyên quê
Anh thèm quá một que kem Tràng Tiền ăn liền trên…yên xe máy
Một nụ cười nao còn vương hương cốm đấy
Mà như mới đây…ngan ngát, vậy sao?

Khuya, trăng mùa đông phủ bạc dưới chân cầu
Sông Hồng đem dốc cạn cùng bầu bạn
Anh sẽ về đêm đầu ô đón gió
Cánh chim bằng chợt thấm mỏi…gian nan

Anh sẽ về để kể em nghe
Hoa Sữa ạ. Mùa thu còn nức nở
Kênh Thị Nghè lơ thơ hàng liễu đó
Nhưng xa rồi. Đường Láng một mùa trăng

Đi bên em. Đêm đông. Phố lạnh căm
Hương sữa cứa vào đôi lòng dịu nhẹ …
Anh sẽ về để nói cùng em nhé
Biết mấy mùa mưa mấy mùa nắng phương Nam…

Mấy mùa qua Hoa Sữa vẫn nồng nàn…

Ngọn nến cháy

Tác giả: Nam Minh

Tối mùa đông lạnh lẽo
sương bao phủ mịt mờ
cuộc đời thật giá buốt
chôn vùi bao ước mơ…

Ngọn nến cháy trên bàn
ánh sáng trùm một khoảng,
dù nhỏ nhưng trong đêm
ai đó thêm ấm lòng…

Ngọn nến cháy trên bàn
bập bùng lúc to nhỏ
có thể tắt trước cơn gió
nhưng vẫn giữa lại trong ai đó
ánh sáng của ngày mai…

Ngọn nến cháy trên bàn
ngọn nến cháy
chỉ thế thôi
ta sẽ tin rằng
tất cả đều chưa phải quá muộn…

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN