Góc tâm sự: Tình____Bạn Xa

Góc tâm sự: Tình____Bạn Xa

(Chú ý: Bài viết tác giả sử dụng lối viết khẩu ngữ, câu chữ không chuẩn mực, có thể gây ức chế khi đọc.)

Chúng ta những kẻ xa lạ, xa nhà tới một môi trường mới để học tập. Cậu nói Tớ không xinh. Cậu nói xung quanh Cậu còn quen những cô gái cực kì xinh, hơn tớ rất rất nhiều. Thế rồi lại cười chốt lại: cậu là xinh nhất…

cô gái xinh

Ảnh:Vantho.net.

Cậu nói Tớ gà. Ừ gà, mà bài kiểm tra tổng kết bộ môn Tài chính Tớ đứng đầu lớp. Tớ cười ti toe, hếch mũi nhìn lại, Cậu cười xoà: ăn may thôi, do cậu biết đường cóp nhặt đúng í cô. Nhưng tớ gà thật, kiểm tra Pháp luật Tớ điểm tệ hại. Chắc cô bộ môn thương, đúng ngày cô gọi tên cho kiểm tra lại, Tớ lại đang cãi vã nho nhỏ với con bạn ngồi cạnh. Tớ biết phía dưới Cậu đang nhìn mình, nhưng cái tính ương bướng không chịu nhường ai, Tớ cãi liên hồi với con bạn, đến khi cô gọi tên, Tớ dật mình ” dạ ” một câu rõ to, rất nhanh vụt đứng dậy. Cả lớp cười ầm. Và Cậu là kẻ cười to nhất.

Hôm trường thi 8/3, Cậu cố tình nêu tên Tớ phải có mặt trong ban văn nghệ của lớp. Con lười như Tớ, ngang là thế cuối cùng vẫn phải cam chịu vất vả luỵên tập cùng một đám nháo nhào, hỗn độn. Cậu cười, tìm kiếm cơ hội đứng gần khi hát.

Rồi cả tuần sau Tớ vẫn phải lê lết lên trường tập hát để chào mừng 26/3. Tớ khó chịu kinh, khi mấy con bạn hỉ hả ngồi trà đá chém gió với nhau thì tớphải gào thét khàn cổ, quay ra lườm nguýt cậu rõ lâu. Đến ngày lên bục diễn, Cậu cười, một bông hồng xinh xinh được trao tay Tớ.

Rồi Cậu nhắn tin nói thik Tớ, muốn Tớ làm người yêu của Cậu. Tớ cười, cười ngất khi nghe lí do của Cậu: vì tớ tò mò về bạn.

Cậu biết không, Tớ thik Cậu. Vì Cậu hài hước, hiểu Tớ và chân thành với bạn bè. Nhưng Tớ thik Cậu như mộttên bạn thân hơn là mộttên Tớ yêu.

Cậu không hiểu sao, yêu một ai đó vì tò mò thôi thì thật chẳng an toàn. Hết tò mò là hết yêu à…???.. Và vì Cậu quá quan tâm đến Tớ, nên có lẽ Tớ không coi trọng Cậu. Cái cảm giác ai đó cứ chăm chăm nhìn vào mình khiến Tớ thấy phiền phức.

Hơn nữa, Cậu nói yêu Tớ nhưng không nói bằng lời mà chỉ qua tin nhắn điện thoại. Mặc dù Tớ không phải kẻ truyền thống, bảo thủ nhưng Tớ muốn ai đó nói trực tiếp trước mặt tớ là Họ yêu mình. Vì qua đó Tớ có thể cảm nhận được lời nói ấy có chân thành hay không.
Cậu hiểu Tớ dù ghét p? nhìn nhận điều này nhưng vẫn p? công nhận vậy mà đến cuối Cậu lại chẳng hiểu gì. Tớ đã thử cho Cậu một cơ hội, để Cậu nói thẳng với Tớ…nhưng điều đó không xảy ra.

Tớ từ chối. Thẳng thừng.

Tớ biết Cậu buồn, buồn nhiều lắm. Vì ngày hôm sau đi học, trông Cậu chả có tí tinh thần gì. Cả tháng trôi qua Cậu thường trốn tiết ngồi trà đá ngoài cổng trường hoặc ngủ gục trên bàn học. Và sau đó Cậu thay đổi, Cậu cặp kè cùng con bé lăng nhăg nhất lớp mình. Cậu quan tâm tới các bạn khác trong lớp và trừ Tớ ra. Tớ có để ý không p? vì quan tâm cậu, mà vì nó diễn ra ngay trước mặt nên không thể giả bộ là không nhìn thấy được Tớ phì cười, trẻ con quá. Cậu làm vậy chủ yếu để sem phản ứng của Tớ thế nào, và trái với mong đợi, Tớ dửng dưng. Đơn giản một lẽ là giả vờ mãi con người ta tự khắc sẽ chán thôi. Chúng ta dừng lại việc nhắn tin với nhau

Thật lòng Tớ không muốn làm cậu tổn thương.

Tớ muốn nhắn tin hỏi xem Cậu thế nào khi nghe nói Cậu ốm nhưng lại sợ Cậu hiểu nhầm nên thôi. Khi mình không có tình cảm thì tốt hơn là cứ lặng thinh, để cho người khác một nhe nhói thì thật không công bằng. Tớ đã nghĩ vậy nên gần nửa năm trôi qua từ hai con người thân thiết chúng ta gần như xa lạ.

Nột năm trôi qua, Tớ và Cậu lại dần về mối quan hệ Bạn. Nhưng Tớ biết Cậu vẫn còn tình cảm với Tớ. Cậu vẫn tìm cớ để nhắn tin mỗi tối nhưng chẳng lay chuyển được con người nói một là một như Tớ. Mấy con bạn chắc được Cậu mua chuộc hết, tụi nó xúm xít vào nói tốt về Cậu trước mặt Tớ: nào là Cậu càng ngày càng đẹp zai, nào là Cậu tốt và vui tính…. Lần đầu tiên Tớ quắc mắt với tụi bạn: cứ ai tốt là tao phải yêu hả???

Cậu lì hơn, chẳng biết kể lể, tâm sự gì với đám bạn mà gần như các khối trong trường đều nghĩ Tớ là bạn gái Cậu. Tớ tròn xoe mắt khi nghe bạn Cậu nói: cậu mua mộtcon gấu to bự chảng chờ vài ngày tớ Noel đem tặng Tớ. Noel đó Cậu về nàh thằng bạn chơi, có lẽ vì nghe nói lại câu nói của Tớ: có thách cũng chả dám. Tớ là thế. Vô tình.

Cậu nhắn tin hỏi Tớ biết bánh phu thê không, có muốn ăn không Cậu mang lên cho. Đáp lại chỉ là im lặng từ Tớ. Nói thật, lúc ấy Tớ chỉ muốn rú lên rằng có!! ăn mà, hỏi sao Tớ không ham cho được, nhưng lại ngậm ngùi xoá cái tin nhắn đó đi.

Vì Tớ không thể xấu xa như thế, không thể lợi dụng Cậu.

Tớ nhớ, giữa Tớ và Cậu…… có một cái ôm là kỉ niệm.

Tớ không còn rõ câu chuyện ngày hôm ấy, chỉ nhớ là Tớ đã cãi cố chuyện gì đó đến nỗi Cậu tức giận hầm hầm phi xe qua phòng Tớ. Tớ đã la hét, trừng mắt nhìn Cậu cấm tới gần. hai con bạn cùng phòng ôm nhau cười rũ rượi nhìn hai đứa mình. Cậu im còn Tớ hoảng lắm, cuống quýt ra khỏi phòng đi mua đồ….nhưng….lại bất ngờ bị Cậu ôm từ phía sau. Tớ thật sự hoảng, cố gắng hất tay Cậu ra, nhưng vô dụng. Tớ khóc. Vừa cuống, vừa giận thành ra khóc.

Sau ngày hôm đó Tớ nhận ra: không nên cãi cố với cậu. Thế nên có chuyện gì Tớ đều nói ngắn gọn, đủ í ,dù Cậu có vặn vẹo lại cũng nín mà im, thật ra trong lòng ấm ức cực.

Tớ nhận thấy mình nên dứt khoát.

Một chiều trên lớp học, thầy chủ nhiệm ngán ngẩm ngồi trên bục giảng phê phán tinh thần học tập của Cậu sa sút. Cả lớp ồ lên, có một vài người bạn nói Cậu đang thất tình. Tớ bực mình kinh khủng khi mọi ánh mắt đổ dồn về Tớ, càng bức súc hơn khi một vài bạn không dám nói thẳng tên Tớ lại xa xôi bóng gió, nhưng đủ cho thầy cái nhìn và cười cượt về phía Tớ như thể Tớ là người có tội. Thản nhiên nhìn về phía Cậu đang lúng túng rồi dửng dưng nhìn thầy tỏ í: E chẳng hiểu gì………Có lẽ, đó là ngày để Cậu quyết tâm từ bỏ.

Chúng ta hai người bạn tạm biệt nhau mãi.

Giờ ngồi viết lại câu chuyện không phải vì Tớ hối hận, mà vì luyến tiếc.

Tớ cứ nghĩ rằng, không yêu nhau ta có thể vẫn làm bạn. Là Tớ nhầm mất rồi. Tớ thực lòng rất muốn làm bạn với Cậu một người bạn thân nhưng sẽ là khó khăn với Cậu, nhỉ. Tớ biết nếu mình nói điều này ra, Cậu sẽ vẫn gật đầu cười chiều theo ý Tớ và ….Cậu sẽ nhiều tổn thương.

Tớ không thể cười trên chân tình của người khác.

Vậy thôi thà làm Cậu đau một lần là hết còn hơn…. cứ đau âm ỉ và dai dẳng.

Tác giả: Hải Vương Tinh

Xem thêm:

 

Sources:

BÀI LIÊN QUAN