Thơ: Chỉ cha mẹ thôi!

Thơ: Chỉ cha mẹ thôi!

Đã thoáng thấy những cành đào nở sớm
Hà Nội giờ này lại lất phất mưa bay
Kí túc xá một mình con tự ủ ấm đôi tay
Da diết nhớ quê hương, nhớ về cha mẹ

hiếu thuận cha mẹ

Bước chân xa quê cũng nhiều rồi mẹ nhỉ
Có lần nào nước mắt không rơi?
Dấu vội đằng sau một nụ cười thôi
Lòng cứ dùng dằng nửa đi nửa ở

Sao Hà Nội tiết trời như rứa?
Cho con nhớ hoài không khí Tết quê hương
Khát khao về bên mái ấm yêu thương
Nở nụ cười không hằn dấu buồn lo mẹ ạ

Mẹ ở quê nhà còn cha thì xa quá
Con biết nương vào đâu những lúc đau buồn
Nghiêng bên nào con cũng thấy cô đơn
Con sợ cả một cơn gió lùa cũng làm tim mềm yếu

Cuộc đời lạnh, hạnh phúc như tấm chăn người tranh nhau kéo
Con nhỏ bé, mong manh nên chẳng giữ nổi cho mình
Dẫu chông chênh, con mỉm cười và cứ lặng thinh
Bởi nơi tim con lửa yêu thương mẹ cha vẫn dịu dàng sưởi ấm…!

Hà Nội, 12/12/2012

Tác giả: (d.m.h)

Xem thêm:

Sources:

BÀI LIÊN QUAN