Thơ cho bé: những vần thơ mẹ kể con nghe
Thơ cho bé: những vần thơ mẹ kể con nghe
“Thơ cho bé: những vần thơ mẹ kể con nghe” tập hợp các sáng tác vô cùng trong sáng và sâu sắc của các tác giả khác nhau. Nhiều bài trong số những bài thơ này các bà mẹ có thể sử dụng để đọc thay những bài hát ru hay những câu chuyện cổ tích để đưa bé vào giấc ngủ êm đêm.
Trên đời này, không có tình cảm nào sâu sắc bằng tình mẫu tử. Với mẹ, con là tất cả, kể từ khi con được sinh ra, mẹ đã luôn dõi theo bước chân con, nhìn con lớn lên từng ngày mà trong lòng mẹ thấy vô cùng hạnh phúc, những đêm mất ngủ vì con ốm… Chỉ có tình mẹ mới bao la được như thế.
Niềm vui của mẹ
Là một ngày tan trường mỏi mệt
Nhìn thấy con đứng đợi trước hiên nhà
Nghe con kể bạn bè, bài vở
Mẹ nhìn thấy thơ ấu đã dần xa.
Là một ngày đi ngủ sớm hơn con
Chân bước khẽ, con sợ ồn mẹ dậy
Mẹ biết rõ, là con “ru” mẹ đấy
Nói thì thầm hai đứa dặn nhau “im”…
Là một ngày chợt nỗi buồn sâu thẳm
Những nhọc nhằn gánh nặng oằn vai
Con thỏ thẻ: “Mẹ ơi đừng buồn nữa!”
“Mẹ ăn đi, cơm nguội hết rồi!”.
Giản dị thôi niềm vui của mẹ
Không giàu sang nhưng có “của để dành”
Ngôi nhà ngọc ông thần đèn mẹ biết
Con là niềm hy vọng mãi xanh…
Tuệ Minh
Câu ca dao mẹ hát
Tôi yêu khúc dân ca
Ngọt ngào lời mẹ hát
Con cò trắng bay qua
Cánh đồng xanh bát ngát
Câu ca dao mẹ hát
Cả một đời ru con
Như từng giọt nước mát
Ngấm vào lòng núi non
Tôi vào đời lớn khôn
Vẫn còn vương câu hát
Trong bao nỗi vui buồn
Cả một niềm khao khát
Để nghe lời mẹ hát
Ru con thuở còn thơ
Như là dòng suối mát
Chảy vào lòng cằn khô!
Hữu Lợi
Bay vào lời ru
Thân cò lặn lội ca dao
Mình con lặn lội bay vào lời ru
Lời ru ướp gió mùa thu
Lũ bưởi đầu trọc đánh đu giữa trời
Cái ngủ còn mải đi chơi
Nụ hoa mải đỏ, khoảng trời mải xanh
Mà nghe mẹ hát ngọt lành
Cái ngủ về đậu trên vành mắt con
Nắng hồng ngọt lịm – thỏi son
Tô lên đôi má con tròn thơ ngây
Lời ru gõ nhịp tháng ngày
Từ trong lòng mẹ đong đầy yêu thương
Lời ru mềm sợi tơ vương
Níu con với những nẻo đường tuổi thơ
Cỏ may dệt tím đôi bờ
Lời ru dệt tím giấc mơ…cánh diều…
“À ơi…con quý, con yêu
Mẹ còn lặn lội mấy chiều sang sông…”
Hoàng hôn khói tỏa mênh mông
Muốn về quê mẹ mà không có đò…
Anh Tuấn
Con ơi con ngủ cho say, trăng lên mẹ cấy mai này nuôi con
Trăng non ngoài cửa sổ
Mảnh mai như lá lúa
Thổi nhẹ thôi là bay
Con ơi ngủ cho say
Để trăng thành chiếc lược
Chải nhẹ lên mái tóc
Để trăng thành lưỡi cày
Rạch bầu trời khuya nay
Trăng thấp thoáng cành cây
Tìm con ngoài cửa sổ
Cửa nhà mình bé quá
Trăng lặn trước mọi nhà
Vai mẹ thành võng đưa
Theo con vào giấc ngủ
Trăng thành con thuyền nhỏ
Đến bến bờ tình yêu…
Mẹ ru khúc hát ngày xưa, qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
Mẹ ru khúc hát ngày xưa
Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
Chân trần mẹ lội đầu non
Che dông giữ tiếng cười giòn cho ai…
Vì ai chân mẹ dẫm gai
Vì ai tất tả vì ai dãi dầu
Vì ai áo mẹ phai màu
Vì ai thao thức bạc đầu vì ai?
Lớn từ dạo đó ta đi
Chân mây góc biển mấy khi quay về
Mẹ ngồi lặng cuối bờ đê
Đếm năm tháng đếm ngày về của ta
Mai vàng mấy lượt trổ hoa
Hàng hiên hanh nắng sương sa mấy lần
Đồng xa rồi lại đồng gần
Thương con mẹ lội đồng gần đồng xa
“ầu ơ…” tiếng vọng xé tim
Lời ru xưa bỗng về tìm cơn mơ
Đâu rồi cái tuổi ngày thơ
Mẹ ta nay đã mịt mờ chân mây
Chiều đông giăng kín heo may
Tìm đâu cho thấy tháng ngày “ầu ơ…”
Cha dặn con
Con trai!
Cha lại có đôi lời muốn nói với con đây
Là gan ruột của bao ngày cha sống
Thế giới bao la, dòng đời biến động
Mà lòng người thì.. khi trắng, khi đen…
Những lời này của cha …. gạn lòng mình từ chốn bon chen…
Có thể là đúng, cũng có thể là sai
Và có thể trong mắt mọi người…. Cha… là người thất bại
Nhưng những điều cuối cùng ta chọn ra giữ lại..
Gửi cho con… chính là trái tim này.
Cha muốn nói với con rằng..
Để sống được thẳng ngay
Trung thực với lòng mình.. là một điều khó lắm
Nó chẳng ngọt đâu, mà thường nhiều vị đắng..
Phần thưởng cũng đơn sơ… là cảm giác yên bình.
Sống hiền lành!… đó là lựa chọn thông minh
Nhưng vế sau… có lẽ mình thua thiệt..
Khi không thiếu những người … vì bước lên phía trước
Sẵn sàng lấy con ra… làm đá lót đường.
Con trai này!
Sống ở trên đời là phải biết yêu thương..
Cũng có nghĩa là… độ lượng, nhịn nhường cả với những người mang con ra lợi dụng
Lỡ thấy xót xa cũng cười lên mà sống..
Vì đó cũng là điều con nhận ở mẹ, cha.
Nhớ điều này!
Hãy nhớ lấy lời ta…
Dẫu con có nhiều, chưa hẳn là đã có…
Mà mất mát nhiều…chưa hẳn là mất cả…
Được – mất chỉ xảy ra khi con lãng quên, đánh rơi niềm tin vào chính bản thân mình.
Khi trở thành đàn ông..
Con hãy nhớ …điều đầu tiên là học lấy bao dung…
Chỉ có vậy …mới làm được đàn ông chân chính
Vì nếu để tâm hồn con vướng bận vào những điều nhỏ nhặt..
Nó sẽ là lưới, là dây trói tâm hồn con không bay nổi đến mặt trời.
Và nữa này…
Dẫu hoài bão của con có rộng lớn tựa biển khơi..
Thì hãy nhớ… mọi thứ đều bắt đầu từ những điều nhỏ nhặt..
Nên con ạ, cứ chăm sóc từ những điều bé nhất..
Để sông vạn dòng nuôi biển rộng mênh mông!
Con trai à…
Khi buộc lòng phải trả lời rằng: có… hoặc…không!
Còn nhiều băn khoăn, hãy đóng dòng tư tưởng..
Nhìn thẳng vào trái tim… để rõ điều mình muốn.
Lựa chọn khôn ngoan …rồi hãy trả lời!
Còn rất nhiều điều … cha vẫn chưa làm được con ơi!
Cần… dũng khí , dũng cảm nhiều hơn nữa!
Để đối mặt và bỏ lại sau lưng lòng tham và nỗi sợ…
Cười vô tư như đứa trẻ trong mình!
Người cha của con rất đỗi bình thường, và chẳng được thông minh
Nên lực bất tòng tâm và cũng sai lầm nhiều lắm
Nhưng có sao đâu… vì nếu ai cũng nắm trong tay mình định mệnh…
Cuộc sống thiếu.. buồn – vui … chắc chán đến không ngờ.
Cha có đôi dòng tâm sự với con thơ.
Và cũng gửi gắm vào con thêm một phần hy vọng…
Mong con tìm thấy chính mình trong cuộc sống
Nở nụ cười bên gia đình …ấm áp lung linh!
Thụy Du
Con lớn lên theo lời ru của mẹ, cha một đời theo vận nước lênh đênh
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Sông hiền hoà xuôi về trăm ngả
Hàng cau già nở hoa trắng xoá
Chiều nhẹ rơi thoang thoảng mùi hương
Con lớn lên theo lời ru của mẹ
Giọng hò đưa nâng từng bước con lên
Lời ru buồn, buồn như thân mẹ
Cha một đời… theo vận nước lênh đênh
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Có cánh đồng lúa vàng trĩu hạt
Cánh cò trắng khói chiều bảng lảng
Đôi gánh đi về tóc mẹ bay bay
Mẹ sinh ra con bên dòng sông
Câu ca dao nuôi con khôn lớn
Những dòng sông vẫn xuôi về biển
Con nửa đời nổi trôi theo sông.
À ơi! giọng Huế ngọt ngào, ca dao của mẹ thấm vào quê hương
À ơi! giọng Huế ngọt ngào
Ca dao của mẹ thấm vào quê hương
Hoa cau thơm ngát sau vườn
Xa quê vẫn nhớ mùi hương theo hoài
Chiều nay đất khách quê người
Lần tay bấm đốt nhớ thời ấu thơ
Ngày mai biết nắng hay mưa?
Đời dâu bể, ngọn gió lùa về đâu?
Thương quê nắng dãi, mưa dầu
Câu ca ví dặm xanh màu tình quê
Bát canh khế buổi chiều về
Bữa cơm thanh đạm dân quê mát lòng
Đời lam lũ kiếp nhà nông
Thức khuya dậy sớm ruộng đồng làm vui
Giêng hai mưa bụi sụt sùi
Cái tơi che tạm mảnh đời trống không
Chừ xa quê nhớ quặn lòng
Tuổi thơ gắn với cánh đồng diều bay
Cuộc đời như áng mây bay
Tụ tan, tan tụ đổi thay lẽ đời
Mong cho biển lặng sóng vơi
Tình quê êm ả vẳng lời ca dao
Lời ru của mẹ thuở nào
Đưa con qua khỏi sóng đào biển dâu
Cổ tích quả mơ
Ngủ đi em,
Ngủ đi em,
Quả mơ non bé bỏng
Ta sẽ chỉ là người đứng ngắm
Những giấc mơ thần đang đến cùng em….
Ngủ đi em,
Trời xanh thêm
Ngọn gió nhón chân qua rất nhẹ
Cái hương chỉ dám thơm khe khẽ
Như một tiếng ru không hát bằng lời
Giấc ngủ em chơi vơi….
Ta là kẻ đi tìm hạt giống
Cho mùa gieo mai sau
Ta đã qua những vườn cây chín ngọt mời chào
Những hương thơm tự mình, trong vắt,
Vẫn biết có mùi hương rất thật
Thơm từ lòng đất thơm lên.
Ta đã qua những khu rừng không biết hết tên
Màu quả chín nao lòng, thao thức
Chiếc lá nhìn, băn khoăn như con mắt
Ta dằn lòng bước qua
Vẫn biết đường phía trước còn xa
Còn hạnh phúc đang gần trong tay với
Sao ta chẳng thể nào bối rối
Dẫu sau này cũng không dễ lãng quên…
Sao bây giờ ta lại gặp em?
Quả mơ non bé bỏng!
Em ngủ im giữa chùm lá thắm
Ta sợ cái nhìn ta làm bỏng giấc mơ em
Rừng cây, ban trưa, rất im
Ai biết em gặp ai trong giấc ngủ
Ai biết một mình ta đứng đó
Muốn nói điều gì, nhưng lặng câm.
Ta không muốn em hốt hoảng trong mơ
Ta không muốn ở em sự đề phòng, sợ hãi,
Một chút giận hờn hay bàng hoàng, bối rối
Nếu mai này em gặp một cô bé vào rừng,
Dẫu cô bé rất hiền và chỉ đi hái nấm mà thôi.
Ngủ đi em,
Quả mơ non bé bỏng
Ta sẽ chỉ là người đứng ngắm
Những giấc mơ thần đang đến cùng em…
Bùi Thanh Huyền
Cha dạy con đạo lý làm người, con viết nên đôi dòng thơ vụng
Ngày của Cha… Viết về cha…
Đôi dòng thơ vụng …bỗng xa xót cười!
…
Một đời nước mắt mồ hôi
Dễ đâu lèn gọn trong lời nói suông
Tưởng đời cũng trải, cũng khôn…
Chợt ra thân trẻ tầm thường ngu ngơ!
Bao ngày sương sớm nắng trưa
Những khuya chắn gió che mưa nhọc nhằn
Chỉ mong khô chỗ con nằm
No cơm con xới, ấm chăn con choàng.
Nắn từng câu nói, nết ăn
Sửa từng tư thế, bước chân, đứng ,ngồi
Dạy từng đạo lý làm người
Khuyên từng việc nhỏ. Lo thời việc xa…
Mới hay từ bấy đến giờ
Ấm êm … Cha gạn phong ba đổi thành!
Một đời cha gánh lênh đênh…
Viết về cha… lại giận mình ‘vô ngôn’.
Thụy Du
Viết cho con
Ngày mẹ sinh ra con
Búp chồi non của mẹ
Giữa mùa xuân yên bình
Con bé nhỏ xinh xinh
Con vầng trăng lung linh
Nở nụ cười hoa ngọc
Mẹ quên bao khó nhọc
Khi có con trên đời
Lời mẹ cất ru hời
Giữa cuộc đời dâu bể
Con an lành giấc ngủ
Bấy nhiêu thôi đủ rồi!
Con bi bô nói cười
Nũng nịu kề đôi má
Mẹ ơi! Yêu mẹ quá!
Nhất cuộc đời này luôn!
Liên Nguyễn
Dòng thơ bé xíu cho con
Chưa kịp viết cho con
Những dòng thơ bé xíu
Dù vậy con vẫn hiểu
Lòng mẹ chẳng vô tình
Lòng mẹ luôn đinh ninh
Một tình yêu trọn vẹn
Con như là điểm hẹn
Của muôn ánh bình minh
Làn môi hồng thật xinh
Mắt đen tròn lấp lánh
Con như được chắp cánh
Với thiên thần bay lên
Mẹ băn khoăn từng đêm
Lo cho con giấc ngủ
Mẹ chăm chút từng ngày
Cho chồi non hé nụ
Nguyệt Anh
Mẹ ước
Giá mà mẹ bắt được rồng
Làm cho con cả cỗ lòng con ăn
Mẹ mơ luộc chín được trăng
Rau tập tàng nấu cua canh con dùng
Trứng trâu mà có trên rừng
Mẹ lặn mẹ lội mẹ lùng khắp non
Nhà mình khoai cõng lưng cơm
No ít hơn đói nhưng đơm thật thà
Tép tôm thay lợn thế gà
Rau dưa mắm muối cửa nhà ấm yên
Mẹ dù chẳng kiếm nhiều tiền
Thì vẫn cai sữa buồn phiền cho con…
Nguyễn Quốc Văn
Trăng thì dắt trẻ đi chơi, đố ai biết ngõ nhà trời ở đâu?
Vườn em biết mở cửa ra
Cái lá biết hát, cái hoa biết cười
Trăng thì dắt trẻ đi chơi
Đố ai biết ngõ nhà trời ở đâu.
Giấc mơ biết đợi trong đầu
Có nàng tiên mặc áo màu trắng trong,
Bao nhiêu cái biết lạ lùng
Vườn em mở cửa ra cùng bao la.
Hồng Oanh
Yêu con mẹ chỉ ước mong, đời luôn suôn sẻ để không gặp buồn
Khi con đến tuổi biết yêu
Mẹ luôn lo lắng những điều rất xa
Con gái như một bông hoa
Mẹ răn: đừng có ba hoa, nhiều lời
Miệng con chúm chím hoa cười
Mẹ sinh con gái cho người khác vui
Bao điều mẹ dặn nhỏ thôi
Mà con làm suốt một đời chưa xong
Yêu con, mẹ chỉ ước mong
Đời luôn suôn sẻ, để không gặp buồn
Mẹ cầu mong chuyện bất thường
Đừng ngăn lối giữa bước đường con đi…
Bao người trồng gốc cây si
Mẹ cười: chọn lấy lối đi một người!
Thu Phương
Thơ: Lời ru cho giấc mơ ngoan
Giấc mơ ngoan, lời mẹ vừa trải xuống
hãy dịu dàng ngoan ngoãn kẻo mơ tan.
Nàng công chúa mang gót hài nhung lụa
Rực rỡ hào quang, lấp lánh ánh vàng.
Tấm thảm kia mẹ dệt bằng sợi gió
Bằng những giọt sương trong vắt ngọt ngào
Con yêu dấu, mẹ tặng riêng con đó
với cả bầu trời lóng lánh ngàn sao.
Mẹ sẽ hát những lời ru dịu ngọt
Chở che cho con qua năm tháng nhọc nhằn
Hãy mỉm cười ngủ ngoan con bé nhỏ
Ru mộng an lành bằng những giấc mơ xinh…
Thúy Hằng
Gửi con yêu
Bố đợi một ngày con lớn
Miệng ê a tập đánh vần
Bút run cùng bàn tay nhỏ
Vụng về những nét băn khoăn…
Ngày xưa bà rèn cho bố
Tận giờ mới hiểu vì sao
Bà bắt bố ngồi lưng thẳng
Mắt đủ xa, đừng quá gần.
Con ơi, bà thương bố lắm
Sợ sau này bố còng lưng
Lo bố chỉ nhìn quanh quẩn
Bố cũng thương con như bà.
Nhiều cái buồn cười con ạ…
Đôi khi roi là yêu thương
Kẹo nhiều… Dễ sâu răng lắm
Khuyên con … đừng ham mật – đường.
Này chàng trai ngoan, bố bảo
Học đi rồi lớn dần dần..
Bố … có ước mơ nho nhỏ
Chép thơ giúp bố !… được không?
Chẳng có gì cho con cả
Đành yêu bằng lời nói suông
Gom tháng năm mà ta sống
Tặng con ngày sau trải đường!
Thụy Du
Xem thêm:
Sources: